BÓNG HÌNH - Trang 328

- Em hứa với chị!

Còi tàu đã rít lên, báo hiệu mời những người đưa tiễn rời tàu. Trái tim

Olivia như bị vo tròn lại.

- Chị không thể... không thể để em đi... - cô bám chặt vào em gái mình,

nức nở

- Có chứ, chị có thể mà, - Victoria bình tĩnh trả lời. – Giống như chị đã có

thể làm như vậy khi em đi du lịch trăng mật.

Olivia chỉ có thể tuân theo Victoria mà thôi. Em gái cô dẫn cô lên cầu tàu.

1 lần nữa, Victoria hạ tấm khăn voan xuống... Olivia không thể không mỉm
cười vì cách ăn mặc khôi hài này.

- Chị yêu em lắm, em ngốc của chị ạ! Chị không biết tại sao chị lại để em

bám vào câu chuyện như thế này.

- Vì chị biết rằng cần phải thế.

Đó là sự thật. Victoria đã kiên quyết ra đi bằng mọi cách, và cô đã ra đi. 1

lần ôm chặt nhau cuối cùng, 1 nụ hôn cuối cùng. Olivia nhận ra đôi mắt em
sau làn khăn voan đang nhòa lệ.

- Chị yêu em, - cô nhắc lại.

Victoria ôm chị bằng tất cả sức lực của mình.

- Em cũng vậy... Ôi, Ollie, cảm ơn chị! Cảm ơn vì chị đã trả em về với

cuộc sống.

- Chúa phù hộ cho em, - Olivia thì thầm.

Rồi cô chầm chậm bước lên bờ, tàu Lusitania dần dần rời xa bến cảng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.