BÔNG HUỆ ĐỎ - Trang 153

ra từ khoang miệng đã rụng hết răng. Nàng hỏi chuyện ông về con chim sẻ. Thì
ra một hôm con vật tội nghiệp trụng chân vào nhựa thông đang sôi sùng sục.

- Tôi làm cho chú ta một cái chân gỗ bằng que diêm, và chú lại đậu trên vai

tôi như xưa.

- Chính ông già tốt bụng này, – Ben nói – dạy không cho ông Sulet. Ở Aten,

có một bác thợ giày tên là Ximông viết sách triết học và là bạnXôcrat. Tôi luôn
luôn thấy Sulet giống Xôcrat.

Têredơ muốn biết tên, biết chuyện ông lão thợ giày. Ông cho biết tên là

Xêraphinô Xtôppini, quê ở Xchia. Cho đến già, cuộc đời ông vẫn vất vả.

Ông nâng kính lên trán, để lộ cặp mắt xanh rất hiền từ và hầu như không còn

khí sắc dưới hai mí mắt đỏ hoe:

- Trước kia, tôi có vợ, có con; nay thì không còn nữa. Trước kia, tôi biết

những cái mà nay tôi không biết nữa.

Bà Macmê và Ben đi tìm mua mạng che mặt.

“Trên đời, – Têredơ thầm nghĩ – ông lão chỉ có ít dụng cụ, một nắm đinh,

cái khay để trụng da và một cái chậu trồng hoắc hương, thế nhưng ông lão vẫn
sung sướng”.

Nàng nói với ông:

- Cây hoắc hương này có mùi thơm và chắc sẽ sớm nở hoa.

Ông lão đáp:

- Nếu cái cây bé nhỏ tội nghiệp này nở hoa thì nó sẽ chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.