BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 103

ngoài rồi bắt đầu tra tấn liên tục lên bao cát, một hồi sau bao cát rách tung
ra, gieo hết xuống sân thành một đống cát to.
- Tao đi trước, khách sạn Majestic(59) nhé, tiền đâu?
Huệ đang đầm đìa nước mắt, nghe vậy bỗng tỉnh hẳn mở túi tiền để Sơn vơ
vội một nắm to đi ra khỏi cửa.

Người đàn ông đang đi ra xa dần kia vẫn là anh ba của Huệ, người đàn ông
yêu thương nàng đêm qua đã lẩn khuất đâu rồi? Nàng mông lung trong nỗi
buồn lo khó tả, rồi quyết định không đi đâu cả.

Cái roi da sáng nay đã quất không thương tiếc vào lưng Sơn vẫn còn nằm
dài trên nền nhà. Nếu chỉ có ông và nàng thì chắc chắn ông đã không xuống
đòn. Huệ cẩn thận lau sạch sẽ rồi treo vào chỗ cũ, chỉnh đốn lại quần áo
xong nàng quyết định nói chuyện với ông Hai.

Nằm quay mặt vào tường, ông già ngang bướng vẫn không dậy ăn uống gì.
Huệ động tay xuống giường xem sao, ông hơi cử động nhưng tiếng thở rất
yếu. Nàng rón rén bước lên giường từ phía sau, để tay vào ngực ông thăm
dò. Thật bất ngờ, ông đang khóc, ngực áo ướt đầm đìa, Nàng dỡ hẳn lớp
chăn mỏng ra rồi nằm xuống thủ thỉ vào tai ông:
- Ba, nghìn lần con xin ba, quay lại đây với con.
- Thằng ba đâu?
- Anh ấy bỏ đi nhậu rồi.
Ông quay lại nhìn Huệ, vẫn không hết khóc, giơ tay chỉ chai nước và lọ
thuốc trợ tim. Uống thuốc xong, ông cảm thấy đỡ hơn nhưng vẫn không
nguôi nức nở. Huệ nằm xuống ôm chặt lấy ông rồi khóc theo.
- Ba, hồi Ba mang con từ đường phố về nhà này, con mới 12.
- Ừ, 11 thôi, mới về, con nhút nhát, sợ nhất thằng Sơn. Suốt ngày quấn lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.