BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 167

chẳng mang lại kết quả gì. Nằm giữa hai mỏm núi là một hòn đá khá to, sát
mép nước, thỉnh thoảng có những con sóng cồn(87) đập vào làm nước bắn
tung tóe tạo ra những vệt sáng hiếm hoi trong màn đêm đặc quánh. Đầy
chợt nhận ra một chiếc thuyền to nằm sát hòn đá, không biết nó đến từ bao
giờ, có vẻ bí ẩn, chắc là chuẩn bị vượt biên đây?!


Chuyện tập kết để vượt biên ở vùng Cửa Ông này không có gì lạ với Đầy,
từ khi sống ẩn dật ở đây Y đã chứng kiến bao nhiêu cuộc ra đi, họ cũng trả
công hậu hỹ khi cần Y làm một việc gì đó. Đầy được giới đưa người trong
vùng tin cậy như một người trong cuộc, vì Y kín chuyện, không giao du
phức tạp, không làm hại ai bao giờ.


“Cạch”-tiếng một hòn sỏi ném vào vách đá khô khốc, thằng Bưởi nhọ đây,
cả tuần nay mới thấy nó quay lại, tưởng nó bỏ mình rồi chứ, Đầy mừng
lắm. Thằng Bưởi mới chừng 16, đen đúa nên mới gọi là Bưởi nhọ, nhanh
nhẹn và tốt bụng nhưng vô tâm, có khi nó mải đi theo phường buôn thuốc
tây sang tận Trung Quốc, quên hẳn mẹ già ở nhà 2 tuần mới chịu về. Bưởi
chuyên lo đưa đón người, nhờ nó mà Đầy sống tạm được ở xứ này. Đầy
không dám về ở với nó vì lệnh truy nã phát đi khắp nơi, nhà nó lại ở phố,
khó trốn lắm.


“Gớm, Ôi sao anh hôi thế”, lời chào của thằng Bưởi là thế, gặp đàn ông hay
đàn bà nó đều nhận xét mùi vị thay cho lời chào. Có một con bé cũng bằng
tuổi nó, ở mãi tận Hải Dương ra đây chờ vượt biên, được nó khen là thơm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.