BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 319

Lan đã trở về với cát bụi, siêu thoát trong cái mênh mông của biển trời.
Trong những ngày trước đó, chắc chắn là nàng đã được yêu, được giận rồi
được ra đi trong vòng tay của người mình yêu, mặc dù thân xác nàng có thể
không về đến đất liền như mong đợi.


Ngân tức tưởi, “Nàng Kiều” của anh chỉ nói lời yêu kịp vào phút lâm
chung, không ai cam lòng. Người con gái chân yếu tay mềm ấy phải nhận
một đòn trí mạng rồi vỡ tim mà chết. Kẻ nào đã đứng sau tất cả những sự
việc vừa qua? Anh cần được công bằng, được báo thù. Anh nguyện sẽ tìm
ra kẻ chủ mưu để sống chết với nó một phen.


Người thân của mình bây giờ chẳng còn ai. Thằng Hà Còi bây giờ chắc là
ấm rồi, đã kiếm được con nào nó lo cho, nếu không thì vất vưởng ngoài
đường rồi lại mò về trại. Mà kiếm được con to thì cũng tạm, không may bắt
được con cũng còi như mình thì… “không cần mua giường đôi”. Cái thằng
này bệnh hoạn thật, thân hình còi cọc mà đòi chàng màng con Oanh Chợ
Con, quá hoang tưởng.


Ngọc Lan bị Việt cộng bắn chết, Ngân thì chết tức tưởi không kịp nói hết
một câu…? Còn mình thì sẽ chết như thế nào? Mình đi vượt biên để tìm
cuộc sống mới, tại sao bây giờ như thế này?


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.