BÓNG RẮN - Trang 117

“Chúng đã dựng lên những phân khu kiên cố,” Zia bảo. “Chúng ta sẽ không
thể nghe lỏm được.”
“Bọn chúng sẽ tấn công trong 3 ngày nữa,” Leonid nói. “Cùng lúc ấy,
Apophis sẽ trỗi dậy - vào rạng sáng ngày thu phân.”

“Lại là thu phân nữa à?” tôi càu nhàu. “Chẳng phải cái vụ đáng ghét vừa rồi
kia cũng xảy ra một trong mấy ngày đó đấy sao? Mấy người Ai Cập các
người thật là mang một nỗi ám ảnh không lành mạnh với mấy ngày nhật
phân ấy quá.”

Chú Amos nghiêm khắc nhìn tôi. “Này Sadie, theo như chú biết rõ là cháu
cũng ý thức được, rằng lúc nhật phân là thời điểm có ý nghĩa quan trọng với
pháp thuật cao siêu, khi ngày và đêm dài như nhau ấy. Vả lại, thu phân là
ngày đánh dấu ngày cuối cùng trước khi bóng tối tranh phần ánh sáng. Là
ngày kỉ niệm thần Ra lui về thiên đường. Chú e là Apophis có thể ra tay vào
lúc ấy. Đấy là ngày xui xẻo nhất mà.”

“Xui xẻo ư?” tôi cau mày. “Nhưng xui xẻo là không tốt. Tại sao bọn chúng
lại... ồ.”

Tôi nhận ra đối với các thế lực của Hỗn Mang, những ngày xấu cho chúng
tôi hẳn phải là những ngày tốt cho bọn chúng. Như thế có nghĩa là bọn
chúng chắc chắn có rất nhiều ngày tốt rồi đây.

Chú Amos tì người lên trượng. Mái tóc của chú dường như chuyển bạc
ngay trước mắt tôi. Tôi nhớ đến Michael Desjardins, vị Đại Pháp Sư sau
cùng, và ông ấy đã già đi nhanh đến mức nào. Tôi không thể chịu đựng
được ý nghĩ rằng chuyện này lại đang xảy đến với chú Amos.

“Chúng ta không đủ tiềm lực để đánh bại các kẻ thù của chúng ta,” chú nói.
“Ta sẽ phải dùng đến những phương thức khác thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.