BÓNG RẮN - Trang 119

Tôi nói cho chú nghe điều mình đang nghĩ.

Chú trông có vẻ như muốn phản đối, nhưng hẳn là chú phải nhìn thấy vẻ bất
khuất trong mắt tôi. Dầu gì thì chúng tôi cũng là họ hàng mà. Chú biết rõ
dòng họ nhà Kane có thể lỳ lợm đến mức nào một khi đã quyết ý cho một
điều gì đó.
“Tốt thôi,” chú nói. “Trước hết cháu phải ăn uống nghỉ ngơi đã. Cháu có thể
ra đi vào bình minh. Zia này, ta muốn cô đi cùng Sadie.”

Zia trông bất ngờ. “Cháu ư? Nhưng cháu có thể... ý cháu là, làm thế có nên
không ạ?”

Một lần nữa, tôi lại có cảm giác là mình đã bỏ lỡ một cuộc nói chuyện quan
trọng. Chú Amos và Zia đang bạn luận về chuyện gì ấy nhỉ?

“Cô sẽ không sao đâu,” chú Amos trấn an Zia. “Sadie sẽ cần đến sự trợ giúp
của cô. Và ta sẽ sắp xếp ai đó khác đến trông chừng cho Ra trong mấy ngày
ấy.”

Zia trông lo lắng vô cùng, điều này không giống như cô ấy chút nào. Trong
quá khứ Zia và tôi có khác biệt đấy, nhưng cô ấy chưa khi nào thiếu tự tin
cả. Giờ tôi thì chút nữa đã thấy lo lắng giùm cho cô ấy.

“Vui lên đi,” tôi bảo với Zia. “Sẽ dễ ợt thôi mà. Một chuyếnđi chóng vánh
đến Netherworld, hồ nước rực lửa của địa ngục. Chuyện gì có thể không
hay được chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.