BÓNG RẮN - Trang 120

7. Tôi bị tay bạn cũ bóp cổ

THẾ LÀ, VẬY ĐẤY.

Sadie làm một chuyến phiêu lưu ngoài lề cùng một cậu chàng nào đấy, bỏ
lại tôi phải thực hiện cái công việc chán ngắt là nghĩ cho ra cách cứu lấy thế
giới. Sao tình hình này nghe quen quá ấy nhỉ? Ô, phải rồi. Sadie khi nào
cũng có cái kiểu ấy mà. Nếu đã đến thời điểm phải tiến lên phía trước, thì
bạn có thể đặt lòng tin vào Sadie rằng con bé sẽ rẽ nhánh đi chệch ra ngoài
để theo đuổi một vấn đề ADHD

2

nào đó của nó thôi.

[Sao em đang nói lời cảm ơn anh thế hử Sadie? Đấy không phải là lời khen
đâu nhé.]

Sau buổi khiêu vũ tại học viện Brooklyn, tôi thấy khá phật lòng. Bị ép phải
khiêu vũ nhịp chậm cùng với cô bạn Lacy của Sadie đã là tồi tệ lắm rồi.
Nhưng mà còn ngất xỉu trên sàn nhảy, tỉnh lại thấy Lacy đang ngáy khò khò
ngay nách mình rồi phát hiện ra mình vừa bỏ lỡ mấy chuyến ghé thăm của
các vị thần ư - như thế thì xấu hổ lắm.

Sau khi Sadie rời đi cùng cậu người Nga, tôi dẫn đội của mình quay về
Brooklyn. Walt ngớ ra khi thấy tôi quay về sớm thế. Tôi kéo cậu ta và Bast
ra một bên để làm một cuộc họp chớp nhoáng ngoài hàng hiên. Tôi giải
thích điều Sadie kể cho tôi nghe về thần Shu, về Anubis và cậu người Nga
Leonid.

“Mình sẽ cưỡi Freak đến Menphis,” tôi nói. “Nói chuyện với thần Thoth
xong mình sẽ quay về ngay.”

“Tôi sẽ đi với cậu,” Walt bảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.