BÓNG RẮN - Trang 122

“Ta sẽ chăm nom mấy đứa mèo con kia cho,” cô hứa. “Ừm, ý ta là mấy đứa
vỡ lòng ấy. Hai cháu phải cẩn thận. Ta chẳng yêu thích gì Thoth, mà cũng
không muốn 2 cháu bị vướng vào mấy chuyện rắc rối của ông ta.”

“Chuyện rắc rồi gì thế?” tôi hỏi.

“Cháu sẽ biết thôi. Cứ quay về với ta là được. Mọi nhiệm vụ canh gác này
đang ăn bớt ăn xén vào lịch ngủ ngày của ta rồi này.”

Bast lùa chúng tôi về phía chuồng của Freak đoạn quay trở xuống cầu
thang, vừa đi vừa làu bàu gì đấy về cây bạc hà mèo.

Chúng tôi buộc dây thuyền. Freak kêu lên quang quác rồi vỗ cánh phành
phạch, nóng lòng muốn đi lắm. Trông nó như vừa được nghỉ ngơi thật đã.
Với lại, Freak biết là chuyến hành trình sẽ có nhiều món gà tây đông lạnh
nữa đây.

Chẳng mấy chốc chúng tôi đã bay qua dòng sông Đông.

Chuyến đi qua miền Cõi Âm của chúng tôi dường như dằn xóc hơn mọi khi,
như là máy bay khi bay vào vùng khí hậu xấu, có khác chăng là tiếng khóc
ai oán ma quái cùng sương mù dày đặc. Tôi mừng vì mình đã ăn tối nhẹ. Dạ
dày tôi nhộn nhạo.

Con thuyền rùng rùng khi Freak mang chúng tôi ra khỏi Cõi Âm. Trải dài
bên dưới chúng tôi là quang cảnh trời đêm khác hẳn - những ánh đèn của
thành phố Memphis, bang Tennesse, uốn mình cong cong dọc theo 2 bờ
dòng sông Missisippi.

Một ngọn Kim Tự Tháp màu kình đen mọc lên từ bờ sông - là khu thể thao
phức hợp bị bỏ hoang mà thần Thoth đã biến thành nhà của mình. Từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.