BÓNG RẮN - Trang 124

Khi chúng tôi tiến đến gần hơn, tôi hạ thấp tầm nhìn vào trong vùng Cõi
Âm. Cảnh tượng thậm chí còn đáng sợ hơn nữa. Lũ quỷ dữ được kết nối với
nhau bằng những vòng xoắn năng lượng đỏ quạch tạo thành một con rắn
đùng đục to tướng. Con quái vật ấy bao quanh trọn Kim Tự Tháp. Trên đỉnh
kia, thần Thoth đang sáng rực lên trong hình hài cổ xưa của mình - một
người đàn ông khổng lồ vận váy dài màu trắn với đầu chim cò quăm, đang
phóng những tia chớp năng lượng vào kẻ thù.

Walt huýt sáo. “Làm sao người khả tử lại không thể nhận biết thấy một trận
chiến như thế này nhỉ?”

Cũng không rõ nữa, nhưng tôi nhớ đến một trong những tin tức thảm họa
mới đây nhất. Những cơn bão khủng đã gây ra lụt lội dọc theo dòng
Mississippi, bao gồm cả vùng Memphis này đây. Hàng trăm con người đã
bị di dời. Có thể các pháp sư nhìn thấy được những gì đang thực sự diễn ra
đấy, nhưng bất cứ người thường nào còn nán lại trong thành phố chắc chỉ
tưởng đây là cơn bão chủ đạo thôi mà.

“Mình sẽ đi giúp cho thần Thoth,” tôi bảo. “Cậu ở lại thuyền đi.”

“Không,” Walt đáp. “Bast có bảo tôi chỉ được dùng đến pháp thuật trong
trường hợp khẩn cấp. Trường hợp này chuẩn quá rồi.”

Tôi biết con bé Sadie sẽ giết tôi ngay nếu tôi để cho Walt có hề hấn gì.
Nhưng mặt khác, giọng điệu của Walt mách cho tôi biết rằng cậu ta sẽ
không nhượng bộ. Anh chàng này có thể cứng đầu bằng cả em gái tôi khi
cậu ta muốn thế.

“Được thôi,” tôi nói. “Bám chắc vào.”

Một năm trước, nếu tôi phải đối mặt với một cuộc chiến như thế này, hẳn là
tôi đã cuộn mình lại mà cố trốn đi rồi. Ngay cả trong trận chiến của chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.