BÓNG RẮN - Trang 125

tôi tại Kim Tự Tháp Đỏ vào giáng sinh năm ngoài dường như cũng chỉ là
ruồi muỗi so với việc lao vào oanh tạc một đạo quân quỷ dữ mà không có
hậu thuẫn gì ngoài một anh chàng bệnh tật và một con điểu sư chút thiểu
năng.

Nhưng một năm đã qua và có lắm chuyện xảy ra. Bây giờ chỉ là một ngày
không hay khác trong cuộc đời của gia đình nhà Kane mà thôi.

Freak từ bầu trời đêm rít lên lao xuống chao hẳn sang bên phải, xẹt qua
hông Kim Tự Tháp. Nó nuốt chửng những con quỷ bé xác rồi chém nát
những con to xác hơn bằng đôi cánh cưa máy của mình. Những con còn
sống thì bị thuyền của chúng tôi cán qua.

Khi Freak bắt đầu leo lên lại, Walt và tôi nhảy ra ngoài, lồm cồm đứng dậy
trên sườn dốc bằng gương. Walt phóng ra một bùa hộ mạng. Tia chớp lóe
lên, một nhân sư bằng vàng xuất hiện, mình sư tử cùng đầu người đàn bà.
Sau trải nghiệm của chúng tôi tại viện bảo tàng Dallas, tôi chẳng còn quan
tâm gì lắm đến các loại nhân sư, nhưng may thay con nhân sư này là phe
của chúng tôi.

Walt nhảy lên lưng nhân sư rồi phi vào trận chiến. Nhân sư gầm gừ rồi vồ
lấy một con quỷ thân bò sát, xé xác nó thành từng mảnh. Những con quái
thú khác dạt tản đi. Tôi không thể chê trách gì chúng được. Một còn sư tử
vàng to tướng hẳn đã là đáng sợ lắm rồi, nhưng chiếc đầu phụ nữ đang gầm
gừ kia còn khiến cho con nhân sư ghê gớm gấp bội, với 2 mắt màu lục bảo
tàn nhẫn, chiếc vương miện đầy nanh được tô son quá đà.

Về phần mình, tôi cho gọi khopesh của mình từ Cõi Âm. Tôi triệu hồi
quyền năng của Horus, thế là hình ảnh hiện thân màu xanh dương sáng lóa
của vị thần chiến tranh hình thành quanh người tôi. Chẳng mấy chốc tôi đã
được bao bọc trong sự hiện hình cao 10 thước có đầu chim ưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.