BÓNG RẮN - Trang 136

“Ta nghĩ chuyện này đã rõ ràng quá rồi còn gì,” thần Thoth bảo. “Apophis
muốn làm ta sao nhãng không giúp cho các cậu. Đấy là lý do vì sao các cậu
đã tới đây, phải không nào? Để tìm ta về chuyện cái bóng của con rắn ấy?”

Tôi sững sờ không nói không rằng trong 1 đỗi. “Làm sao mà ông biết?”

“Làm ơn đi.” thần Thoth lướt một đoạn tấu của Jimi Hendrix, đoạn đặt đàn
xuống. “Ta là thần của tri thức. Ta đã biết sớm muộn gì các cậu cũng sẽ kết
luận được rằng hy vọng chiến thắng duy nhất của các cậu là thuật nguyền
rủa bóng.”

“Nguyền rủa bóng,” tôi lập lại. “Đấy là đó thật sự là một lời nguyền à? Có
tác dụng không thế?”

“Theo lý thuyết thôi.”

“Thế mà ông không tự giác nói ra thông tin này - tại sao chứ?”

Thần Thoth khụt khịt khinh bỏ. “Tri thức ở bất cứ giá trị nào cũng không
thể biếu không. Nó phải được tìm tòi phát hiện ra. Giờ cậu đã là một thầy
giáo rồi cơ mà Carter. Đáng ra cậu phải biết chứ.”

Tôi không biết mình có nên bóp cổ hay ôm hôn vị thần này đây. “Vậy thì,
tôi sẽ tìm tòi kiến thức. Tôi sẽ phát hiện ra nó. Làm cách nào tôi đánh bại
được Apophis vậy?”

“Ta rất vui lòng vì cậu đã hỏi!” thần Thoth mặt sáng rỡ nhìn tôi bằng đôi
mắc đa sắc. “Thật không may là, ta không thể nói cho cậu biết.”

Tôi liếc sang Walt. “Cậu có muốn giết ông ta không, hay là để mình?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.