BÓNG RẮN - Trang 138

“Để rồi trao cho con người kiến thức có thể được sử dụng để tiêu diệt các
thần ư?” Thoth thở dài. “Cậu có thể hiểu được vì sao các đạo hữu của tai sẽ
phản đối điều như thế không?”

Tôi siết chặt nắm đấm. Tôi nghĩ đến linh hồn của mẹ mình đang co ro dưới
mỏm đá, đang chống chọi để trụ lại. Nguồn lực đen tối kia hẳn phải là bóng
của Apophis. Apohpis đã khiến tôi trông thấy cảnh tượng kia để làm tôi
tuyệt vọng. Khi quyền năng của hắn gia tăng, cả cái bóng của hắn cũng
mạnh hơn lên. Cái bóng ấy đang hút linh hồn người chết, đang nuốt chửng
lấy họ.

Tôi có thể đoán được cái bóng ấy đang ở đâu đấy trong Cõi Âm, nhưng có
đoán được vậy cũng không có ích gì. Kiểu như nói đâu đấy ngoài Thái Bình
Dương vậy. Cõi Âm mênh mông lắm.

Tôi trừng mắt nhìn Thoth. “Lựa chọn khác của ông là không phải giúp cho
chúng tôi và cứ để cho Apophis hủy diệt thế giới.”

“Hiểu rồi,” Thoth thừa nhận, “đấy là lý do vì sao ta vẫn còn đang trò
chuyện với cậu đây. Đúng là có 1 cách cậu có thể tìm ra chỗ của cái bóng.
Hồi xưa kia, khi ta còn trẻ người non dạ, ta đã viết 1 cuốn sách - 1 dạng như
nghiên cứu thực tế - gọi là cuốn Sách của thần Thoth.”

“Tên kêu lắm,” Walt lẩm bẩm.

“Ta cũng nghĩ thế!” Thoth bảo. “Mà thôi, cuốn sách này mô tả từng hình
dáng lẫn lốt ngụy trang mỗi 1 vị thần có thể khoác vào, lẫn những nơi cất
giấu bí mật nhất của họ - tất tần tật các chi tiết đáng xấu hổ.”

“Bao gồm cả cách làm thế nào để tìm ra bóng của các thần ư?” tôi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.