BÓNG RẮN - Trang 278

Vũ khí, tôi bảo với Horus. Tôi cần một món vũ khí.
Tôi với tay vào Cõi Âm và lôi ra một cọng lông đà điểu.
“Phải không chứ?” tôi la lên.
Horus không đáp lại.
Trong khi đấy đám thủy thủ đèn vọt qua vọt lại hoảng loạn khi con

thuyền lao vào bờ. Lúc này bãi biển dễ nhìn ra hơn rồi - cát đen vương vãi
xương và những chùm khí núi lửa từ những khe nứt rực lửa phóng vọt lên.
Ôi trời ơi. Đúng là nơi thích hợp mà tôi muốn đáp vào đây rồi.

Tôi thả chiếc lông đà điểu ra mà với tay vào trong Cõi Âm lần nữa.
Lần này tôi lôi ra một cặp vũ khí quen thuộc - móc câu là lưỡi néo, các

biểu tượng quen thuộc của pharaoh. Móc câu là cây gậy hai màu vàng - đỏ
của kẻ chăn cừu, một đầu gậy cong cong lại. Cái néo là một cột tay cầm có
ba sợi xích có mấu nhọn trông hiểm độc. Tôi đã trông thấy nhiều loại vũ khí
tương tự. Mỗi pharaoh đều có một bộ.
Nhưng bộ này trông giống cặp nguyên thủy đến đáng lo - những vũ khí của
vị thần mặt trời mà tôi đã tìm được thấy trong mùa xuân rồi trong mộ của
Zia.

“Mấy cái này làm gì ở đây thế?” tôi chất vấn. “Chúng phải ở bên thần

Ra chứ?”

Horus vẫn im re. Tôi có cảm giác là ông ta cũng kinh ngạc như tôi.
LRVM nện bước quanh bên hông buồng lái. Bộ đồng phục của hắn bị

rách và phủ đầy lông chim. Mấy lưỡi rìu của hắn bị thêm đôi chỗ sứt mẻ, và
hắn quấn cái chuông báo động quanh ủng bên trái khiến nó kêu lanh canh
mỗi khi bắn bước đi. Nhưng hắn vẫn còn trông khá khẩm hơn tôi.

“Đủ rồi,” hắn hừm hừm. “Ta đã phục vụ cho gia đình Kane quá lâu rồi!”
Ở phía mũi thuyền, tôi nghe thấy tiếng cạch, cạch, cạch của ván cầu

đang hạ xuống. Tôi liếc qua và thấy Setna đang bình thản thả bước băng
qua khi con sông khuấy đảo bên dưới hắn. Đến mép đầu ván cầu thì hắn
dừng lại chờ đợi trong khi con thuyền lao về phía bãi biển cát đen. Hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.