BÓNG RẮN - Trang 74

“Tôi nảy ra ý tưởng này nhờ Horus,” tôi nói. “Ông ta bảo tôi rằng thời xa
xưa các bức tượng được gọi là các bóng đấy.”
“Nhưng đấy chỉ như là, như là biểu tượng thôi mà,” Alyssa nói. “Phải
không nhỉ?”
Bast đặt hộp Fancy Feast hết sạch xuống. Cô vẫn còn trông rất lo lắng về
toàn bộ chủ đề hình bóng này, nhưng khi tôi giải thích cho cô ấy biết rằng
hoặc là làm thế hoặc là Sadie và tôi sẽ chết thì cô đã đồng ý ủng hộ chúng
tôi.
“Có thể là không,” nữ miêu thần nói. “Ta không phải chuyên gia trong lĩnh
vực chú nguyền rủa, nhắc cho các cô cậu nhớ nhé. Thật là lĩnh vực kinh
tởm. Nhưng cũng có khả năng là một pho tượng dùng trong chú nguyền rủa
thuở ban đầu được dùng để đại diện cho bóng của mục tiêu, là một phần
quan trong của tâm hồn đấy.”
“Vậy là,” Sadie nói, “chúng ta có thể đưa ra lời chút nguyền rủa với
Apophis, nhưng thay vì tiêu hủy pho tượng thì chúng ta có thể tiêu hủy cái
bóng thực thụ của hắn. Hay quá, phải không nào?”
“Điên rồ thì có,” Julian đáp. “Làm sao mà anh tiêu hủy một cái bóng
được?”
Walt xùy đuổi một con chim cánh cụt bằng khoai nghiền ra khỏi món Jell-
O. “Không điên đâu. Pháp thuật giao cảm chủ yếu là về việc sử dụng một
bản sao nhỏ để thao túng mục tiêu thực thụ. Có thể là toàn bộ truyền thống
của việc tạo ra các tiểu tượng để đại diện cho con người và thánh thần – có
lẽ tại một thời điểm nào đó những pho tượng này quả là có chứa đựng sheut
của mục tiêu đấy. Nếu một cái bóng bị mắc kẹt trong pho tượng, thì ta có
thể tiêu hủy nó được mà.”
“Anh có thể tạo ra một pho tượng như thế không?” Alyssa hỏi. “Thứ gì đó
có thể trói buộc cái bóng của… của chính Apophis ấy?”
“Có lẽ.” Walt liếc sang tôi. Đa số các bạn ngồi trong bàn này không biết là
chúng tôi đã tạo ra một pho tượng của Apophis có thể được dùng cho mục
đích ấy rồi. “Ngay cả khi anh có thể làm được, thì chúng ta cũng phải tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.