BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 272

Nặc Nặc ngồi cạnh Tiêu Đại boss trầm tư,” Chuyện này bây giờ cả hai

bác lẫn Tiểu Tuấn đều nửa hiểu nửa không, vì quyển sách đó mà vô cùng lo
cho anh, nếu không nói gì thì cũng không ổn lắm, hay thế này vậy…” Thỏ
trắng chồm đến sát Tiêu Đại boss, thì thào nói lên suy nghĩ của mình.

Ngoài kia ánh nắng càng vàng rực, từng tia nắng lọt qua cửa sổ chiếu

vào phòng, hắt lên những vệt lung linh. Hai người cãi cọ giận hờn nhau vì
một quyển cẩm nang yêu đương và một vụ tai nạn xe đã khiến họ làm hòa
vui vẻ với nhau.

Sau vụ đó, Nặc Nặc ra mắt, e thẹn giải thích với bố mẹ Tiêu, nói rõ

quyển sách ấy chỉ là một quyển sách về kinh tế kinh doanh rất tầm thường,
mà thứ quan trọng nhất là một bức thư trong đó.

“Thư?” Bà Tiêu từ Bắc Kinh về đã nhíu mày, “ Thư gì?”

Tiêu Đại boss đã gần như phục hồi hoàn toàn ngồi bên giường ho một

tiếng, sắc mặt bấc giác đỏ lên, quay đầu nhìn ra cửa sổ. Nặc Nặc cười thầm
trong bụng, thẹn thùng nói,” Thực ra… là một bức thư cháu viết cho Tiêu
Đại boss…”

Hai vợ chồng già nhìn nhau, vỡ nhẽ!

Thì ra là thư tình của hai đứa trẻ, trẻ trung đúng là tốt, ông già, bà già

chết tiệt kia chưa bao giờ viết thư tình cho mình.

Ông bà Tiêu biết con trai xấu hổ nên cũng phớt lờ không nhắc đến, chỉ

mỗi Tiểu Tuấn ở thủ đô xa xôi sau khi biết sự thật, đau lòng than thở anh
trai mình ra tay quá nhanh, lảm nhảm vài câu. Rồi việc này cũng qua đi
nhanh như giở sách.

Quan hệ giữa Nặc Nặc và Tiêu Đại boss đã hồi phục lại như thường, thỏ

trắng vẫn ở lại Kiêu Dực, vẫn đi làm, nhưng không dám trốn việc tùy tiện
nữa.>O<

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.