BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 305

“Hưm… hai giờ chiều ngày kia”.

“Có cần mang giấy tờ gì theo không?”

“Không cần, mang bút theo là được. Vậy cơm…”

“Vâng, biết rồi. Tạm biệt”. Không đợi anh chàng cực phẩm đó nói xong,

Nặc Nặc đã nhanh nhẹn dứt khoát tắt máy, cùng lúc vào phòng ngủ, cô cũng
khóa luôn điện thoại. Thỏ trắng làm thế vì cảm thấy anh ta quá phiền phức,
tắt luôn máy để tránh bị quấy rỗi nữa.

Nhưng đối với Tiêu Đại boss thì động tác ấy đã trở nên biến chất.

Tiêu Đại boss ngồi trên sô pha hơi nheo mắt lại,” Ai gọi?”

Nặc Nặc sững người, thấy Tiêu Đại boss sa sầm mặt. có vẻ như sắp có

mưa đến nơi, mới nhận ra cơn ghen của anh lại nổi lên rồi! Thấy thế, Nặc
Nặc cố làm ra vẻ trầm tư ngồi xuống cạnh anh, ngần ngừ,” Ồ, một người
bạn, hôm nay gặp nhau trên đường”.

Mắt Tiêu Đại boss càng nheo lại ghê hơn, hỏi với vẻ quái lại,” Bạn à?”

Bạn gọi điện đến có cần phải ra ban công nghe? Có cần nghe xong thì tắt
luôn máy?

Thỏ trắng rõ ràng có tật giật mình!

Nặc Nặc thấy Tiêu Đại boss chần chừ, muốn hỏi mà vì sĩ diện không mở

miệng được thì cười thầm đến thắt cả ruột, Tiêu Đại boss bình thường anh
minh thần vũ, mà đến khi ghen tuông thì phải gọi là đáng yêu bậc nhất!^^

Nặc Nặc bụm miệng cười trộm, đang định giải thích thì trong đầu bỗng

lóe lên suy nghĩ: Ủa? Tiêu Đại boss chẳng phải luôn mong mình đến Hoàng
Diễm hay sao? Ôi, đến khi mình đi thật, Tiêu Đại boss mới biết người yêu
đầu của mình cũng ở đó, liệu có hối hận chết đi được không nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.