BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 134

15

Chesil cho phép làm Raymond một hơi lấp lồng ngực, miệng đóng mở

không biết nên nói cái gì, đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng kèn ô tô
chói tai.

“ A! Chết tiệt!” Raymond nâng tay nhìn đồng hồ, đã là sáu giờ chiều,

cũng khó trách ánh sáng xung quanh ảm đạm xuống. Y buổi tối còn phải
cùng cha con Charlotte tham gia một bữa tiệc, vốn trở về là để thay đồ, lại
vì Chesil mất tích mà sốt ruột quên mất việc này. Raymond tiến thoái lưỡng
nan nhìn qua nhìn lại giữa Chesil cùng Penn, cuối cùng cắn răng một cái
xông trở về phòng, vội vã thay lễ phục, ngay cả nơ cũng chưa thắt xong liền
chạy xuống. Vẻ mặt hung thần ác sát gầm gừ với Penn.

“ Nếu là Chesil nói, tôi để anh ở lại, nhưng tôi cảnh cáo anh, không được

dẫn anh ta ra ngoài nữa!”

“ Được được, cậu an tâm thoải mái đi đi!” Penn kéo khóe môi đáp ứng,

sau đó cố ý khoác bả vai Chesil.

“ A a! Đáng ghét!” Bị hành động như khiêu khích của Penn chọc giận,

nhưng ngoài cửa lại truyền đến tiếng kèn xe thúc giục, Raymond chỉ có thể
oán hận trừng mắt nhìn Penn, sau đó ảo não đẩy cửa mà đi.

[ Ray đi đâu?] Chesil cựa quậy thân thể muốn rời khỏi cánh tay Penn,

tiếp xúc của Penn chung quy sẽ làm hắn cảm thấy khó chịu.

[ À... Hắn nói muốn đi hẹn hò, bảo ta chăm sóc ngươi cho tốt!]

Chesil nhíu mày nhìn đối phương, gương mặt cười tủm tỉm thoạt nhìn vô

hại, hắn chung quy cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, cách nói của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.