“ Không muốn thế nào! Sau khi cậu hồi phục, sẽ tiếp tục tìm kiếm những
bí mật đó chứ?”
Raymond trầm lặng, kích động, phẫn nộ, cảnh giới trước kia coi như
chưa từng xuất hiện, thay vào đó là nặng nề không thể nói bằng lời. Chờ y
phục hồi rồi sẽ bị đuổi khỏi Ai Cập! Mà điều kiện Hawass đưa ra, y cũng
còn chưa suy nghĩ được. Vốn sẽ không biến thành như vậy, nếu ngày đó y
không... Raymond đột ngột ôm ngực, rên thấp, bất cẩn lướt qua một đoạn
ký ức, đau khổ cố sức quên đi sẽ lập tức ùa đến, làm y cơ hồ vô lực ngăn
cản.
“ Ray?” Chesil lo lắng đứng bên giường, hắn nhìn Penn nhưng đối
phương cũng lộ ra biểu tình nghi hoặc nhún vai. Không biết xảy ra chuyện
gì, Chesil chỉ có thể cẩn thận khẽ vuốt vai Raymond.
[ Hắn hình như cần nghỉ ngơi. Chesil, cùng ta về nhà thôi! Ngươi cũng
cần nghỉ ngơi.]
Đề nghị của Penn lại bị Chesil lắc đầu từ chối, Penn thở dài, nghĩ thầm
quên đi, dù sao mình cũng có việc cần làm. Dặn dò mấy câu, Penn liền đi
khỏi phòng khám.
Chesil đột ngột nói một câu, lúc Raymond đang nghi hoặc không biết đối
phương nói cái gì, đau đớn trên người liền truyền đến làm y cắn răng, thân
thể bị lật qua, chờ y hồi hồn về từ trong thống khổ mới phát hiện, y đang
ghé sấp trong ngực Chesil, mà Chesil đang ngồi dựa trên giường điều chỉnh
tư thế.
Cảm giác mắc cỡ làm Ray nhịn không được giãy giụa, nhưng lời nói dịu
dàng không rõ ý truyền đến bên vành tai cùng động tác nhẹ vuốt bả vai y
làm không quá lâu sau y liền an tĩnh lại. Lụa vải mềm mại trên bạch bào