BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 271

bởi vậy mà hận hắn, rời xa hắn? Hai khả năng sau dù chỉ là tưởng tượng
cũng đã khiến cho tim hắn đau thắt.

“ Anh không cần lo lắng vì sao tôi tức giận, tóm lại đừng đến làm phiền

tôi!” Dường như không muốn ở chung một phòng với Chesil, Raymond
đứng dậy đi nhanh ra ngoài, Chesil kéo tay Raymond gắt gao ôm y vào
trong ngực.

“ Buông ra, khốn khiếp!” Raymond liều mạng giãy giụa, sức lực của

người trưởng thành làm các đốt ngón tay Chesil kêu răng rắc, nhưng hắn
thế nào cũng không buông, tuy không biết xảy ra chuyện gì, nhưng hắn
chung quy cảm thấy nếu mình thả tay ra sẽ mất đi cái gì đó. Chesil ép
Raymond lên tường, đối diện hai con ngươi xanh biếc càng thêm sáng ngời
do phẫn nộ, trong lòng phân vân không biết lúc này dùng kiểu chào hỏi “gia
tăng tình cảm” kia có hữu hiệu không? Nhưng lúc hắn thấy đôi môi hồng
hào có vẻ đối lập dị thường với nước da trắng nõn, tim đột ngột đập kịch
liệt, máu dâng trào làm lòng bàn tay hắn hơi ngấm mồ hôi, tình trạng đột
ngột này làm Chesil nghi hoặc.

“.... Anh trước hết buông tôi ra!” Raymond dường như không chịu nổi

Chesil nhìn chăm chú, chuyển mắt đi trước tiên, nhưng giây tiếp theo, hai
mắt y liền trừng lớn, Chesil hôn y, tuy bình thường cũng có nụ hôn tựa như
chào hỏi thế này, nhưng hiện tại ngay cả đầu lưỡi cũng luồn vào hôn nồng
nhiệt! Tựa như một sinh vật mềm mại vụng về trêu chọc đầu lưỡi trong
miệng y, làm Raymond nín thở, tim như sắp sửa từ trong cổ họng nhảy ra, y
hồi hồn về dùng khí lực toàn thân thúc Chesil ra, sau đó thở hồng hộc nhìn
thanh niên nhịp thở có phần dồn dập trước mặt.

“ Khốn khiếp...” Raymond che miệng lại gian nan nuốt nước bọt, y nghe

thấy giọng mình không còn khí thế như trước, ngay cả âm cuối cũng đang
run rẩy. “Thằng khốn không biết quy cách!” Raymond đẩy cửa chạy ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.