BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 259

Annabelle rót cho mình một ly nước cam rồi đưa mắt dõi theo trong

lúc Mike từ phòng để máy giặt, nơi anh vừa kiểm tra những thiệt hại do vụ
hỏa hoạn gây ra, đi trở vào bếp. Anh bước tới sau lưng cô, ôm cô trong
vòng tay. “Hãy nghe lời Wayne, cậu ấy biết rõ mình nói gì.”

“Không, anh ta chỉ không thích cái túi thôi. Đó là hai chuyện khác hẳn

nhau.”

Wayne bật cười. “Rất xin lỗi, bác sĩ. Nhưng cô ấy nói đúng. Đỏ và tím

trông đậm chất của năm ngoái quá!” Rich chợt thấy Becca đang cười nhìn
anh. Khi anh phản hồi bằng cử chỉ “gì vậy?” thông dụng, cô mở miệng nói
vài từ gì đó. Khi đã rõ mồn một là anh không hiểu cô đang nói gì, cô đi vào
phòng ngủ của anh và ra hiệu bảo anh đi theo. Tuyệt - đúng điều anh muốn
làm khi Mike đang chăm chăm dõi theo nhất cử nhất động của anh. Nếu để
tâm đến cái nhìn trên khuôn mặt Mike, rõ ràng anh chẳng mấy phán khởi
với việc lựa chọn người sống chung nhà hay bạn tình của Becca. Cũng
chẳng khác gì so với nếu cô vẫy một tấm vải đỏ trước mặt một con bò tót
đang nổi đóa hay vẽ một tám bia ngắm bắn lên lưng Rich.

“Đóng cửa lại đi!”

Rich làm theo và dựa lưng vào cánh cửa. “Em thực sự nghĩ đây là một

ý tưởng hay đấy chứ?”

Becca đưa hai cánh tay ôm quanh người anh. “Em không tài nào tìm

được món quà dành cho Annabelle. Em ra xe định mang nó vào nhà, và nó
đã biến mất.”

Rich mỉm cười. “Anh đã đi trước em một bước, bé con. Anh đã chăm

lo tới nó ngay khi anh biết em gái anh đang trên đường từ nhà bố mẹ anh
tới đây.” Rich kéo cửa tủ quần áo hé mở, lấy một chiếc làn cũ từ mé trong
ra. Rồi lục lọi qua những chiếc áo phông bẩn và quần đùi cũ mèm. “Anh đã
giấu nó trong này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.