BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 314

Hai vị hàng xóm bước vào trong lúc Becca tóm chặt lấy con mèo để

nó khỏi xổng ra ngoài. Wayne đặt khay bánh lên bàn, ôm hôn Becca trước
khi vào bếp cắm ấm đun. “Henry thích trà. Cô không phiền chứ?”

“Không hề. Hai người tự xoay xở nhé!”

Henry nhìn cô chăm chú. “Trông cô chẳng phải đang hồng hào từ đâu

tới chân là gì? Mọi chuyện với Rich hẳn đang rất suôn sẻ.”

“Chính vì thế mà tôi gọi cho hai người. Tôi hy vọng có thể tâm sự với

hai anh về một chuyện. Tôi cần tham khảo vài ý kiến từ hai người.”

Wayne mỉm cười với Henry. “Anh đã nói với em vậy mà. Đúng

không?” Henry lấy đĩa từ trong tủ bếp ra. “Có lẽ chúng ta nên đợi cho tới
lúc Becca thực sự nói cho chúng ta biết cô ấy muốn nói về chuyện gì trước
khi anh bắt đầu điệp khúc anh đã nói với em vậy mà.”

Becca biết khi nào cô không được cần đến. Cô ngồi ở chỗ bàn bar và

quan sát trong lúc Wayne và Henry đi lại trong bếp. Hai người lượn vòng
quanh nhau như thể đang khiêu vũ. Cả hai đều biết rõ thứ gì được cất ở
đâu, thậm chí còn có sẵn thứ trà ưa thích của Henry cất trong tủ bếp. Cô
thầm tự hỏi liệu cần bao lâu để hai người có thể cảm thấy thoải mái khi ở
cạnh nhau như họ đang thể hiện lúc này. Rồi cô quay lại suy nghĩ về con
đường đã qua của cô và Rich, và cô buộc phải khẳng định cả họ nữa cũng
đang dần đạt tới trạng thái tương tự. Wayne dừng lại trước lối vào bếp.
“Tripod đâu rồi?”

Anh ta cầm thứ gì đó trong tay và lên dây cót. Tripod tập tễnh chạy

vào phòng ăn khi nghe thấy tên mình và lớn tiếng tự giới thiệu theo phong
cách của loài mèo.

“Anh bạn đây rồi. Nhìn xem chú Wayne có gì cho anh bạn này!”

Wayne đặt món đồ chơi xuống sàn gạch men của phòng bếp. Trông nó
giống như một con chồn chạy cót với cái đuôi to xù lông. Nó bắt đầu chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.