BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 70

Có điều gì đó trong giọng nói của cô khiến Rich dừng việc lau dọn lại.

Đột nhiên, người phụ nữ luôn thách thức nhìn thẳng vào mặt anh với thái
độ chẳng biết sợ ai, một cô nàng sẵn sàng vác một cây gậy đánh bóng chày
tới chào đón anh, luôn tỏ ra độc lập tới mức quyết liệt bỗng biến mất trong
một nháy mắt, trở thành một cô bé năm tuổi đang hờn dỗi vì mẹ quên tới
đón ở trường mẫu giáo, trước khi xuất hiện trở lại. Nếu không để ỷ quan sát
kỹ, hẳn anh đã bỏ qua khoảnh khắc đó.

Becca giơ hai tay ra. “Đưa cho tôi cây lau nhà. Hãy đi đi. Anh sẽ

muộn mất. Tôi sẽ dọn nốt.”

Rich lắc đầu. “Không, ổn thôi mà. Tôi sẽ lo chuyện này. Cô ướt sũng

và rét run rồi. Hãy đi thay đồ đi. Có vẻ như lần này tôi không thiếu một cái
cớ hợp lý để thanh minh cho việc đến muộn. Thậm chí không khéo tôi sẽ
gặp may và tránh được cả hiệp một.”

“Hoặc anh sẽ bị dồn vào dây căng võ đài ngay khi tới nơi.”

“Tôi có thể tự mình đứng vững được.”

“Phải, chừng nào không có gì dính dáng tới xà phòng hay cây lau sàn.

Chúc may mắn!” Becca nhún vai, khoác chiếc khăn sát hơn quanh người
rồi nhón chân đi qua căn bếp nhỏ, thận trọng không để bị trượt chân. Rich
thấy cô chui vào buồng riêng, lắc đầu, rồi làm nốt việc lau dọn.

Khi Rich đã dẹp xong đám bọt xà phòng khỏi sàn nhà, anh đã trễ mất

nửa giờ đồng hồ. Anh vội vã lao vào phòng mình, đi tất xỏ giày. Đi ngang
qua cửa phòng khép kín của Becca, anh không rõ nên chào tạm biệt một
tiếng hay cứ thế đi luôn. Anh chẳng nghe thấy bất cứ động tĩnh nào của cô
nàng hay con mèo đáng nguyền rủa. Anh đứng ngoài cửa, nhớ lại lần cuối
cùng anh đi vào phòng cô. Lúc đó cô đã nằm thượt ra. Có thể cô đang nằm
nghỉ, mà cũng có thể cô đang muốn tránh mặt anh. Ý nghĩ cô gái đang khóa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.