BỨC TRANH CHẾT CHÓC - Trang 37

- Anh ơi, có đứa bé báo mộng, là em sẽ cứu được anh. Nếu đã như thế, thì
anh hãy cho em thấy sự linh nghiệm của giấc mơ!

Bàn tay im lặng. Bà Duy Nghi thở dài:

- Như vậy không phải rồi. Tất cả chỉ là ảo giác mà thôi. Ta còn chịu khổ đến
bao giờ đây...

Nước mắt bà tuôn lã chã, ướt đẫm bàn tay đá, rồi bà ngủ thiếp đi. Nửa đêm
thấy bụng nặng nặng, bà chồm dậy, nghe tiếng rơi lách cách như kim loại.

Bà bật đèn, và sửng sốt: trước mắt bà là năm lượng vàng ròng. Bà sung
sướng:

- Như vậy, điều mộng là có thật. Sáng mai, ta sẽ đi chuộc lại chồng ta!

Sáng hôm sau, bà Duy Nghi ra chợ, đến chỗ bán tượng đá, bà nhận ra ngay
pho tượng đá cụt tay. Bà hỏi chủ tiệm:

- Tôi muốn mua pho tượng đá này, ông có bán không?

Chủ tiệm gọn lỏn:

- Bán chứ. Đúng năm lượng vàng.

- Này, đây!

- Không phải là pho tượng thường đâu nhé, nó là người hoá thành đó.

Bà Duy Nghi cười:

- Làm sao ông biết chuyện đó? Làm gì có chuyện người hoá thành pho
tượng đá.

Chủ tiệm trợn mắt:

- Đây là chuyện gắn liền với ma quỉ đó. Ông Định, ở xóm Cầu Cụt, một lần
qua tượng thần giữa rừng, hứa hẹn nữ ma làm vợ. Nhưng ông ta không giữ
lời. Thế là bị ma nữ báo thù. Chính ông ta báo cho tôi biết mà. Ông ta còn
bảo ngày mai có vợ ông ta đến, chuộc lại, tôi hỏi vợ ông tên gì thì ông ta
nói: "Là bà Duy Nghi''. Thế bà có phải là bà Duy Nghi không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.