BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 115

A Lai

Bụi trần lắng đọng

Người dịch: Sơn Lê

Chương 13

Con gái

Trác Mã không nói sai, mọi người lập tức tìm cho tôi một cô gái khác để
gần tôi, chăm sóc tôi. Một cô gái bé nhỏ, mặt nhỏ, mắt nhỏ, tay chân nhỏ.
Cô gái đứng buông tay trước mặt tôi. Không khóc cũng không cười. Người
cô ta không có cái mùi trên người Trác Mã.Tôi nói với Trác Mã điều phát
hiện ấy.

Cô gái sắp hết nhiệm vụ chăm sóc tôi nói "Cứ đợi đấy, cô ta làm với cậu
một lúc, sẽ có thôi mà. Cái mùi ấy là của nam giới đưa lại".
Tôi nói "Tôi không thích cô ta".

Mẹ bảo với tôi, cô gái ấy tên là Ta Na.Tôi nghĩ thật kỹ, cảm thấy cái tên ấy
nếu là của một cô gái thì cũng không nên là cô gái này. Cũng may, cô ta chỉ
là cô phục vụ chứ không phải là vợ chính thức, không cần phải lựa chọn
nhiều.Tôi hỏi cô gái chân tay bé nhỏ có phải tên là Ta Na không. Bỗng cô
ta lên tiếng.Tuy tiếng nói có phần căng thẳng và run run, nhưng cuối cùng
cô ta đã nói "Ai cũng bảo tên em kỳ quái, cậu có thấy thế không?"

Cô ta nói rất khẽ, nhưng tôi bảo đảm dù đứng cách bao xa cũng có thể nghe
rõ. Một cô gái được rèn luyện cẩn thận mới có một giọng nói như vậy.
Nhưng cô ta chỉ là con gái một người chăn ngựa, trước khi đến nhà tôi, cô
ta ở trong một căn nhà thấp bé. Mắt mẹ cô ta bị khói làm hỏng. Lên bảy, lên
tám tuổi, đêm nào cũng phải dậy lấy thêm cỏ cho gia súc ăn. Một hôm,
người quản gia thọt đến nhà, cô ta mới như nằm mơ, ra suối nước nóng rửa
mặt, mặc áo mới đến với tôi.Tôi chỉ kịp hỏi cô ta một câu như vậy, thì có
người đưa cô ta đi tắm, thay đồ mới.
Tôi có thì giờ rảnh rỗi đến với Trác Mã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.