BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 178

A Lai

Bụi trần lắng đọng

Người dịch: Sơn Lê

Chương 21

Người thông minh và kẻ ngu ngốc

Mùa thu năm ấy được mùa lúa, cuối thu ngô cũng được mùa.
Trước đấy anh trai tôi vẫn nói "Xem đấy, xuống giống muộn, ngô chưa già
sương muối đã xuống".
Đấy cũng là điều mà cha và cả nhà cùng lo. Vì chờ được tin của các Thổ ti
miền Bắc, xuống giống muộn hơn chục hôm.
Tôi nói với cha, đừng nghĩ gì đến những điều anh tôi nói.
Cha nói "Cái thằng này, mày nói như đang chửi cả nhà".
Những năm gần đây, may mắn thường đến với nhà Mạch Kỳ. Năm nay vào
thu trời ấm hơn mọi năm. Sương không xuống đúng như mọi năm. Ngô già
hẳn mới có sương muối. Bà con nông dân nói, sương cũng nên xuống được
rồi đấy. Ngô già được sương, ăn ngô ngọt hơn. Với người dân ăn không có
thức ăn, vị ngọt trong ngô trở nên quan trọng, có vị ngọt họ mới cảm thấy
cuộc sống có ý nghĩa.Thổ ti cũng được quý mến. Cha bảo Lạt ma Môn Ba
làm phép cho sương xuống. Lạt ma nói, còn một vài nơi ngô chưa già hẳn.
Quả nhiên, ngô ở một vài bản vừa già, đêm hôm ấy sao sáng, trời quang
mây tạnh, đến gần sáng thì sương xuống. Sương muối, buổi sáng dậy bàn
chân như cứng lại, hạt sương lép bép dưới chân. Nhà Mạch Kỳ xưa nay
không tích trữ lương thực, lúc này không có chỗ chứa. Những đoàn người
đến nộp tô lũ lượt xuất hiện trên đường .Trong sân, ông quản gia thọt tay
cầm sổ, trông coi việc đong thóc, đong ngô. Người hầu kẻ hạ thỉnh thoảng
lại hoan hô, những vựa ngô đầy không thể đầy hơn bị vỡ. Ngô như một thác
vàng ào ra.
Anh tôi nói "Ngô nhiều thế này làm hỏng cả nhà mất".
Không hiểu tại sao anh càng ngày càng thích nói với cái giọng điệu
ấy.Trước kia, tôi cứ nghĩ chỉ có con gái mới thích nói theo cái giọng bất cần
như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.