BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 182

tôi, lẽ ra tôi phải thích những thứ anh tôi thích. Anh nhìn cha làm việc thế
nào, nói năng ra sao.Trong thời đại Thổ ti xưa nay chưa ai coi thuật thống
trị là một giáo trình để truyền thụ.Tuy đấy là một môn học sâu sắc, khó
khăn. Ngoại trừ anh có tài đặc biệt mới không cần phải dụng công học tập.
Anh tôi cứ nghĩ mình là loại người ấy, thật ra thì không phải. Đánh nhau là
một chuyện, có tài rủ rê tán gái là một chuyện, làm một Thổ ti, làm một
Thổ ti tốt lại là một chuyện khác.
Sắp đến ngày anh tôi về, cha lại mong. Ngày nào cha cũng đứng trên sân
thượng nhìn con đường đi về phương Bắc. Nắng chiếu con đường mùa
đông, hai bên đường là những cây bạch hoa đã rụng hết lá. Chắc chắn lòng
cha cũng trống trải lắm. Hôm ấy cha dậy thật sớm. Vì hôm trước Lạt ma
Môn Ba bói một quẻ, nói phía bắc có người đến.
Thổ ti nói "Đấy là con tôi về".
Lạt ma Môn Ba nói "Một người thân, nhưng hình như không phải cậu nhà".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.