BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 88

địa này. Cứ coi như tôi không ngớ ngẩn, cái chức Thổ ti sau này cũng
không đến phần tôi. Vẻ mặt mẹ tỏ ra rất thích thú với câu nói ấy. nhưng mẹ
mắng "Nói mà không biết nông sâu thế nào!"
Thổ ti vào, hỏi "Cái gì không biết nông sâu?"
Mẹ nói "Hai đứa nó nói chuyện với nhau".
Thổ ti rất muốn biết hai đứa nói chuyện gì. Vẻ mặt mẹ tỏ ra nịnh nọt như
Trác Mã vừa rồi đối với tôi "Mình không bực tôi mới nói".
Cha ngồi bên giường mẹ, hai tay ôm gói nói "Nói xem nào".
Mẹ nói ra câu Trác Mã vừa rồi nói về tôi.
Thổ ti cười, vẫy tay gọi tôi đến, hỏi "Con, con có muốn làm Thổ ti không?"
Trác Mã đi vòng ra sau lưng cha, xua tay với tôi, nhưng tôi vẫn lớn tiếng
"Muốn" giống như lính tráng hô hưởng ứng lời chỉ huy.
"Hay lắm", cha lại hỏi "Có phải mẹ con bảo con nói thế không?"
Tôi dập gót chân giống như binh lính, nói thật to "Không, mẹ không cho
con nghĩ như thế".
Cha nhìn mẹ, nói "Thà rằng tôi nghe lời thằng con ngốc nghếch này, có quá
nhiều người thông minh, khiến mọi người không yên tâm". Rồi cha nói với
tôi "Con nghĩ đúng, mẹ không cho con nghĩ như thế cũng đúng".
Mẹ bảo Trác Mã đưa tôi về phòng "Đến giờ cậu đi ngủ rồi".
Lúc giúp tôi cởi quần áo, Trác Mã nắm tay tôi để vào ngực cô ta, chỗ ấy
trái tim đập mạnh.Trác Mã nói, cậu làm em sợ quá. Cô ta bảo, thánh nhân
đãi kẻ khù khờ.Tôi nói, tôi không khù khờ, khù khờ không nghĩ đến chuyện
làm Thổ ti. Cô ta véo tôi một cái thật mạnh.
Tôi rúc đầu vào hai bầu vú của Trác Mã mà ngủ.
Vậy là tôi mơ giấc mơ màu trắng. Đêm hôm ấy cũng không ngoại lệ.Tôi
thấy một màu trắng tràn đến. Có điều không nhìn rõ nơi tận cùng là bầu vú
hay quả anh túc. Ngọn triều trắng cuốn trôi tôi.Tôi hét to, bừng tỉnh.Trác
Mã ôm đầu tôi hỏi "Cậu làm sao thế?"
Tôi nói "Chuột! Chuột!"
Đúng là tôi trông thấy chuột. Con chuột đứng giữa ánh trăng mờ nhạt rọi
vào phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.