BÙN LOÃNG CŨNG CÓ THỂ TRÁT TƯỜNG - Trang 60

Ta lập tức đề cao cảnh giác, cảnh cáo hắn : " Ngươi đừng tưởng xuất

gia là có thể tránh được, đời này ngươi đừng hòng chạy trốn khỏi ta.”

Trình Dục Chi càng ngày càng tiều tụy, ta cũng không khỏi bắt đầu lo

lắng, cái người dùng tốt như vậy mà không còn, ta lại phải tìm một người
khác nữa sao.

Có một ngày, ta hỏi hắn : " Ở nhà ngươi, còn người nào có cái mùi

giống như trên người ngươi không ?"

Hắn ngạc nhiên hỏi : " Ngươi hỏi cái này làm gì ?"

Ta tỏ vẻ sầu lo nói : "Nếu như ngươi đột nhiên lăn quay ra chết, ta phải

tìm một người khác để thay thế ngươi á"

Hắn bắt đầu phẫn nộ, không lừa các ngươi đâu, hình như ta còn nhìn

thấy một ngọn lửa bắt đầu ngùn ngụt bốc lên trên đỉnh đầu của hắn.

Hắn tàn bạo nắm lấy tay ta nói : " Cái đồ tiểu hỗn đản lòng dạ hiểm

độc nhà ngươi, nếu ngươi dám có bụng dạ này, ta sẽ cắt đứt chân của
ngươi. Nói mau, ngươi còn dám làm vậy nữa không"

Ta hoàn toàn ngây người, quên mất tiêu là võ công của ta còn cao hơn

hắn chỉ một chưởng là có thể cán hắn bẹp dí thành một bức tranh treo lên
tường. Trái lại, ta lại ngoan ngoãn chịu thua : " Không dám nữa, từ sau ta sẽ
không dám có suy nghĩ như thế này nữa"

Sắc mặt hắn hòa hoãn hơn một chút, thở dài nói : " Cái tên tiểu hài tử

nhà ngươi bao giờ mới lớn được đây"

Ta thầm nghĩ, nếu như hắn biết ta là một nữ nhân, hơn nữa cũng đã có

nguyệt sự rồi, khẳng định sẽ không nói như vậy nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.