BƯỚC CHẠY THANH XUÂN - Trang 32

Bị Kiyose hết chọc tai rồi đến kéo kéo cái đuôi mập mạp, vậy mà Nira

vẫn hướng mắt về phía hai người với vẻ vô cùng mừng rỡ. Kakeru cũng
xoa đầu chú ta một cái thay cho lời chào hỏi.

Chủ nhà Tazaki Genichiro, là một ông lão trông vẫn còn khoẻ mạnh.

Lúc nghe Kiyose thuật lại cảnh ngộ của Kakeru và xin ông cho cậu nợ

tiền phòng một thời gian, sắc mặt của ông trước sau vẫn không hề thay đổi.
Nhưng khi nghe đến họ tên Kakeru, nét mặt ông có chút gợn sóng.

"Kurahara Kakeru... Có lẽ nào... Kurahara của trường phổ thông Josei,

tỉnh Sendai?"

Khuôn mặt đầy nếp nhăn như những đợt sóng nhỏ ven bãi biển khiến

cậu không thể đoán được cảm xúc của ông đang là buồn phiền hay phấn
khích. Kakeru cảm thấy căng thẳng khi phải đứng trước người đàn ông có
vẻ hiểu biết về quá khứ của mình. Cậu lại bắt đầu nghi ngờ động cơ của
Kiyose khi dẫn mình về Chikusei. Kakeru thật sự không còn muốn dây dưa
gì với cái thế giới nơi mà người ta chạy chỉ để phá kỉ lục, còn đồng đội thì
cứ hết cạnh tranh rồi lại tị nạnh với nhau.

Cậu cúi gằm đầu, trưng vẻ mặt cứng nhắc ra tới tận thềm hành lang

nhà chính. Có lẽ do trông thấy thái độ cậu như vậy nên chủ nhà cũng không
hỏi han gì thêm.

"Ừ, cố gắng sống hoà đồng với mọi người nhé. Nhớ đừng có phá sập

nhà là được." Ông chỉ nói bấy nhiêu, rồi lại quay trở về gian phòng khách
văng vẳng tiếng tivi.

Kakeru thầm nghĩ, vừa vào nhà cậu đã trông thấy một cái lỗ trên sàn

rồi còn gì. Trong lúc cậu đang tư lự thì Kiyose lại thì thầm.

"Im lặng thì hơn. Chỉ khi nào nhà sập, ông mới thân chinh ra xem xét

thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.