BUỒN LÀM SAO BUÔNG - Trang 39

cứ yêu. Rồi nếu thấy một vài người khác nữa cũng có những chỉ tiêu vừa
khít với những gạch đầu dòng mình đề ra, thì lại... yêu tiếp. Cứ thế, họ đi
yêu những gạch đầu dòng - chứ không phải yêu một tấm lòng... Và trong
chính trái tim của họ, vẫn có một thứ chưa bao giờ được gạch xóa khỏi tiềm
thức - là bóng hình một người cũ xưa.

Thế nên, trên trời thì vẫn cứ mưa ngâu, Ngưu - Chức thì vẫn cứ trùng phùng
mỗi năm một lần dù chẳng biết trong lòng còn yêu? Còn dưới trần, người ta
cứ gặp nhau yêu nhau theo kiểu gạch đầu dòng, dù một năm sau gặp lại,
chưa chắc nhớ vì sao mình từng yêu người đó? Bởi vì, đã là những yêu cầu
gạch hàng sắp xếp, thì sẽ luân phiên thay đổi theo ý muốn, nhu cầu mỗi
ngày. Cho nên yêu theo kiểu gạch đầu dòng thì còn lâu mới tìm được đâu
mới đúng là chân tình.

Đó là lý do vì sao Ngưu - Chức chỉ có trong truyền thuyết, còn chúng ta mãi
chỉ là phàm phu tục tử, rất đỗi trần gian và rất dễ phai tàn cảm xúc!
Hay là đi tu?

Cửa chùa đâu phải giỡn chơi.

Hễ ai “bồ đá” cũng đòi vô đây?


Hay là mình bỏ đi tu?

Nụ hôn bỏ xuống ao tù thành sen.

Vui buồn thương nhớ hờn ghen

Thả trôi theo nước để quên cho rồi.

Duyên mình không thể thành đôi

Thì thôi khoác áo nâu ngồi tụng kinh.

Tụng sao vang đến Thiên đình!

Phật Trời nghe thấy phải nhìn xuống coi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.