BUỒNG KHỬ - Trang 353

dưới sự giám sát của một trạm gác. Ở góc ảnh là một khối kiến trúc lớn
hình chữ nhật, như một công-ten-nơ chở hàng - loại chốt chặt vào sàn sau
và chạy thư thả đằng sau xe đầu kéo dọc đường cao tốc. Sát bên nó là một
ăng-ten dài ba mét chĩa lên trời.

“Đấy là Trạm Điều khiển Mặt đất, theo như Fred nói. Gọi là GCS. Anh

ấy nói phần nhiều các máy bay không người lái được điều khiển từ các
trạm lưu động như vậy.”

“Buồng Khử,” Mel Cooper nói.
“Tuyệt,” Laurel nhanh nhảu bảo Sachs. “Phiền cô in ảnh đấy ra.”
Rhyme thấy Sachs bực dọc, do dự và rồi bằng ngón cái và một ngón

khác - sau móng có một chấm máu khô - gõ mạnh lên bàn phím. Máy in bắt
đầu thở ra rè rè.

Khi tài liệu được nhả ra, Laurel nhẹ tay lấy ra khỏi khay giấy rồi thêm

vào hồ sơ của mình.

Điện thoại của Sachs reo. “Lại là Fred,” cô thông báo. Cô nhấn nút loa

ngoài.

Rhyme gọi, “Fred. Đừng sỉ nhục ai đấy.”
“Tôi nghe rồi. Chà, chà, mấy anh chị có một vụ án khó nhằn đây. Chúc

may mắn nhé. Này, có thấy chiếc máy bay nào nhìn ngồ ngộ lướt bên ngoài
cửa sổ không? Nên tính đến chuyện kéo rèm lại đi là vừa.”

Rhyme nhận định chuyện này chẳng có gì là ngồ ngộ như Dellray tưởng,

trước kỹ năng bắn đạn triệu đô của Barry Shales.

“Ôkê, sự vụ về ra-đa. Đã gửi cho mọi người ảnh chụp màn hình. Theo

chúng tôi đánh giá, vào sáng ngày 9 tháng 5 một chiếc máy bay nhỏ, không
phát tín hiệu tiếp sóng, bị truy dấu là bay về hướng đông băng qua Đại Tây
Dương, phía nam bang Miami.”

“Là nơi đặt căn cứ không quân Homestead,” Sellitto chỉ ra.
“Đúng rồi. Chiếc máy bay này sử dụng quy tắc bay trực quan

[91]

, không

có kế hoạch bay. Tốc độ rất chậm - khoảng 177 kilômét/giờ. Đây là tốc độ
điển hình của máy bay không người lái. Chúng ta thông điểm này chưa?”

“Rồi, Fred. Nói tiếp đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.