CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 26

Tôi giả bộ lau kính ở gần đó, thực chất là đang nghe lỏm bọn họ nói
chuyện.

Sau hai mươi sáu lần nghe trộm, tôi cũng quen với Trạch Vu.

Trạch Vu là sinh viên năm ba, khoa Công nghệ Thông tin trường đại học
Giao Thông, chủ nhiệm câu lạc bộ hùng biện.

Ở anh cái gì cũng to tướng, trừ kính dẹt, mắt kính hơi ngả xám kia.

Mắt anh to tướng, tay anh to tướng, đi giày cỡ mười hai to tướng, thân hình
to tướng, cao đến một mét tám hai, tôi kiễng chân lên vừa khéo ngả đầu
được vào lồng ngực ấm áp của anh, quả đúng là trời sinh một cặp.

Thỉnh thoảng, Trạch Vu đến quán lật giở tạp chí thương mại giết thời gian,
hoặc ôm máy tính xách tay đến gõ báo cáo.

Lúc có một mình, anh thích ngồi ở một góc cố định, xem mấy quyển tạp
chí cố định, gọi cố định một loại cà phê Kenya.

Chỉ khi cùng đến với bạn gái, Trạch Vu mới gọi món Latte mà cô ta thích
nhất, thật là chu đáo hết mức.

Mỗi lần anh đến, tôi đều không thể che giấu được trạng thái hồn vía lên
mây cùng nụ cười vui sướng nơi khóe miệng, tâm trạng vui vẻ suốt cả buổi
tối.

Tuy rằng tôi chỉ nói chuyện với anh mỗi một lần.

“Anh rất xin lỗi?” Ngay đôi mắt to của anh cũng tỏ vẻ nhân nhượng chịu
đựng.

“Em mặc kệ, tháng trước anh đã hứa cùng em đi họp lớp cấp ba rồi còn gì,
sao có thể nói mà không giữ lời chứ?” Bạn gái anh dẩu môi lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.