CÁ THU - Trang 72

“Chẳng gì cả.”

Ánh mắt hai người gặp nhau trong đêm tối, anh lại đùa nghịch sờ nắn

ngực Yeo Kyeong.

“Ôi trời! Sao anh lại làm thế? Ngộ nhỡ có ai tới thì sao?”

Tuy vậy, cô cũng không phản ứng gay gắt. Nói cho cùng anh không phải

kiểu người thích làm những hành động như vậy với cô nơi ngõ nhỏ, cầu
thang, hay công viên vắng vẻ. Giống như chưa từng nắm tay con gái đi đến
Changgyeong hay leo núi Dobong, anh cũng chưa từng hôn ai kiểu này ở
nơi thế này bao giờ. Tuy họ đã tới núi Cheonma, Ilyeong, cả Daeseong-ri,
nhưng những lần đó còn xa mới được coi là ký ức lãng mạn. Yeo Kyeong
có vẻ thích thú với thay đổi mới mẻ của anh ngày hôm nay, cô phá lên cười
trong khi anh trêu đùa, tóm lấy hai tay cô, rồi như chìm đắm trong niềm
đam mê mà bản thân cũng không thể giải thích nổi, anh ép cô vào tường, ấn
môi mình lên môi cô. Lúc đầu cô còn tránh né, nhưng rồi cũng trấn tĩnh lại,
quành hai tay lên cổ anh. Anh hôn cô tại lối cầu thang tối. Đa phần mọi
người đều đi thang máy, nên cầu thang này chỉ dùng khi hoả hoạn. Tay anh
di chuyển chầm chậm dọc lưng cô, rồi chạm tới quần. Chiếc quần lụa Yeo
Kyeong đang mặc thật mềm mại. Anh đặt tay lên mông cô, cảm nhận độ
mềm mại của lớp vải lụa.

— Bố à, con thích những thứ mềm mại, nhưng ghét mấy thứ mềm nhũn

lắm.

Sao anh lại nhớ tới câu nói của Myeong Ji vào lúc này chứ.

— Ai đã dạy con từ đó thế?

— Con ghét mấy thứ mềm nhũn. Như con thỏ kia con rất thích. Nhưng

con gấu này lại quá mềm.

… Myeong Ji học được ở đâu sự khác biệt giữa “mềm mại” và “mềm

nhũn” nhỉ? Sự khác biệt giữa những từ ngữ miêu tả ấy.

Anh cảm thấy mình đột nhiên nguội lạnh. Nhưng về phía Yeo Kyeong,

có vẻ anh mới vừa nhen lên ngọn lửa rạo rực ấy. Anh rời môi khỏi bờ môi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.