CÁ VOI VÀ HỒ NƯỚC - Trang 32

Tôi không nghe cậu ta nói hết, lập tức quay đầu lại, hướng lên sân khấu.

Vì bên trên đang vang lên hiệu lệnh “đến lượt người đẹp số 6”.

Tôi tập trung toàn bộ tinh thần, điều hoà hơi thở, xuống tấn đứng vững,

hai mắt nhìn chằm chằm vào quả tú cầu trong tay Người đẹp số 6.

Trước khi quăng tú cầu, Người đẹp số 6 còn chạy đà mấy bước, thật

đúng là một cô gái tốt, cảm động quá đi mất.

Quả tú cầu được ném lên cao, lúc rơi xuống, cái búi màu đỏ ấy mỗi lúc

một lớn hơn, mỗi lúc một rõ ràng hơn trong mắt tôi, cơ hồ có thể nhìn thấy
cả những sợi dây và kết cấu bên trong.

Tôi không kịp nghĩ ngợi nhiều, phản ứng bản năng là hơn rùn chân, rồi

bật người lên cao, vươn hai tay ra

Màu đỏ trước mắt đột nhiên biến mất, chỉ thấy trời xanh mây trắng.

Chân vừa chạm đất, liền thấy gã Lại Đức Nhân cao hơn tôi nửa cái đầu

hai tay ôm quả tú cầu, toét miệng cười đắc ý.

“Cậu…” Tôi chỉ tay vào cậu ta, nói không nên lời.

Như thể bất chợt sực nhớ ra gì đó, nụ cười của cậu ta cứng đờ trong

nháy mắt, miệng cũng “A” lên một tiếng.

Cậu ta nhanh như chớp lao vào người tôi, tôi cảm thấy hai tay mình bị

một luồng lực kéo lại, giữ chặt thứ gì đó.

Sau khi Lại Đức Nhân lùi ra, hai tay tôi đã ôm chặt quả tú cầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.