CÁ VOI VÀ HỒ NƯỚC - Trang 521

Năm rưỡi sáng lên taxi từ Đài Bắc đến sân bay, tôi đi tiễn nàng.

Trên xe taxi, tôi và Người đẹp số 6 đều không biết nên nói gì, bầu không

khí xung quanh vừa tĩnh lặng lại vừa kỳ dị.

Nếu nói những lời lưu luyến bịn rịn, không may để súng cướp cò, biến

thành những lời sầu muộn liên miên, tôi sợ lái xe sẽ nổi da gà khắp người
mà không còn hơi sức đâu đạp phanh xe.

“Trước đây em đi Mỹ bao giờ chưa?” Cuối cùng tôi cũng phá tan bầu

không khí im lặng.

“Em mới đi Mỹ một lần,” nàng đáp.

“Thế tốt rồi,” tôi nói, “em đi nhiều hơn anh một lần rồi đấy.”

Sau đó chúng tôi lại chìm vào im lặng, cho đến lúc xuống taxi.

Lấy số ghế, gửi hành lý xong xuôi, vẫn còn một lúc nữa mới đến giờ lên

máy bay.

Chúng tôi kiếm một chỗ ngồi xuống. Tay phải cầm quyển hộ chiếu kẹp

thẻ lên máy bay, Người đẹp số 6 không ngừng vỗ vỗ vào lòng bàn tay trái,
phát ra những tiếng bập bập nho nhỏ có quy luật. Tôi bỗng cảm thấy âm
thanh ấy rất chói tai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.