Bước cuối cùng trong phân tích nhân tố là đặt tên cho các nhân tố. Các
trình tự toán học tạo ra duy nhất một tập hợp nhỏ cùng với sự hiển thị của
mối tương quan hoặc mỗi biến số đảm nhận trên từng nhân tố. Điều đó
không trực tiếp nói lên rằng nhân tố một là lo âu, nhân tố hai là thân
thiện… tiến trình đặt tên là một trong những điểm chính yếu mà trong đó
tính chủ quan chiếm phần ưu thế trong quá trình phân tích nhân tố. Hai nhà
phân tích nghiên cứu cùng một tập hợp các nhân tố có thể đưa ra những tên
khác nhau cho mỗi nhân tố vì thế có những kết luận khác nhau về bản chất
các phần tử trong tập hợp những biến số được nghiên cứu.
Bước xem xét cuối cùng là khả năng tiếp nhận của nhân tố ở vị trí cao
hơn. Nếu các nhân tố gốc hay các nhân tố ở vị trí ban đầu có tương quan
với nhau (chéo), thì có khả năng thu được một số lượng nhỏ hơn các phần
tử từ tương quan của các nhân tố và phân tích ma trận trong tương quan
mới này. Nếu chúng ta bắt đầu với 50 biến số và thu được 10 nhân tố trên
nhân tố đầu tiên, chúng ta phải giảm chỉ còn 4 nhân tố ở vị trí thứ 2. Chúng
ta có thể liên kết tương quan và phân tích lần nữa các nhân tố này để thu
được hai nhân tố ở vị trí thứ 3. Cattell thỉnh thoảng áp dụng hình thức phân
tích nhân tố ở vị trí cao hơn để thu được các phần tử rộng hơn mà các nhân
tố này đại diện.
Tóm lại, phân tích nhân tố là một phương pháp mang tính thống kê để
tóm tắt và đơn giản hóa tập hợp các biến số, giảm một tập hợp tương đối
lớn các biến số xuống còn một tập hợp tương đối nhỏ các nhân tố. Các
bước trong quy trình thực hiện phân tích nhân tố tiêu biểu là: đạt được điểm
số từ một số lượng lớn các đối tượng trên mỗi một số của các biến số; liên
kết tương quan tất cả các biến số; phân tích nhân tố trong ma trận liên quan;
xoay chuyển các nhân tố theo phương pháp mong muốn; giải thích và đặt
tên cho các nhân tố; và thu nhận các nhân tố ở vị trí cao hơn.