CÁC VỊ THẦN HY LẠP CỦA PERCY JACKSON - Trang 199

Aegean phải mắc kẹt dài đến hàng dặm. Thế thôi để tôi đi tìm cái cô
Amphitrite này cho ông rồi thuyết phục cô ta cưới ông thì sao hử?"

Nước mắt Poseidon khô ngay tắp lự, quả là ấn tượng vô cùng vì ông ra

đang ở dưới nước cơ mà. "Ông làm được chuyện này vì tôi ư?"

"Tôi là cá voi mà," Delphin líu lo. "Tôi có bộ óc vĩ đai. Sẽ quay lại

sớm thôi."

Delphin phải mất một thời gian. Nhưng cuối cùng cũng định vị được

Amphitrite ở rìa phía Tây Địa Trung Hải, gần nơi thần Titan Atlas đang
chống đỡ bầu trời.

Amphitrite ngồi trên một rìa đá san hô, ngắm nhìn mặt trời xuyên qua

nước sâu tạo nên nhựng sọc sắc hồng hồng trong rừng rong biển. Một con
cá mú nằm trên lòng bàn tay để mở của nàng, vui vẻ hứng chí lắm, vì
Amphitrite quả là có tài được cá yêu thích. Thường tôi không nghĩ cá mú là
loài thích âu yếm vuốt ve đâu, nhưng chúng lại yêu nàng.

Delphin có thể hiểu được vì sao Poseidon lại thích nàng. Nàng tỏa ra

một vẻ dịu dàng mà bạn không thường thấy từ vô khối các thần. Thông
thường với các thần, họ càng sống lâu chừng nào, họ càng cư xử như mấy
đứa trẻ con được nuông chiều thái quá quá chừng ấy. Delphin không rõ tại
sao như thế, nhưng mà cái câu Gừng càng già càng cay ấy à? Không hẳn
thế đâu.

Delphin nổi lên bên cạnh Amphitrite. "Ê, sao rồi?"

Amphitrite chẳng buồn bỏ chạy. Nàng trước giờ chưa bao giờ thấy bị

đe dọa bời Delphin, co lẽ vì nụ cười cá heo của ông ta.

"Ồ, Poseidon cứ làm phiền em mãi." Amphitrite thở dài. "Ông ta

muốn em cưới ổng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.