Kinh nghiệm đời thường được
kiểm soát chủ yếu bởi sức mạnh trực
tiếp và cường độ của những diễn biến
khác nhau, cái gì sáng sủa, đột nhiên, to
tát thì thu hút chú ý và được gán cho
một mức độ quan trọng đáng ngờ vực.
Cái gì mờ nhạt, yếu ớt, và liên tục thì bị
bỏ qua, hoặc bị coi là kém quan trọng.
Kinh nghiệm thói thường hướng đến sự
kiểm soát suy luận thông qua những cân
nhắc về sức mạnh trực tiếp và tức thời
hơn là qua những cân nhắc có tầm quan
trọng về lâu dài. Những con vật không
có sức mạnh của khả năng dự báo và
hoạch định, nhìn chung xét toàn cục,
phải phản ứng lại những kích thích cấp
bách nhất trong thời điểm hiện tại hoặc
là chấm dứt tồn tại. Những kích thích
này không mất đi sự cấp bách trực tiếp
cũng như cường độ gấp gáp khi khả
năng suy nghĩ phát triển; và dù vậy hành
động suy nghĩ đòi hỏi sự quy phục của
những kích thích, trực tiếp đối với cái ở
xa hơn và dài lâu. Cái gì yếu ớt và chi li
có thể có tầm quan trọng hơn nhiều so
với cái làm lóa mắt và cái to lớn. Cái sau
có thể là những dấu hiệu về một sức
mạnh đang trên đà tự tan rã; cái trước có
thể báo hiệu những điểm bắt đầu của
một quá trình can dự tới toàn bộ thời
vận của một cá nhân. Tính cấp thiết chủ
yếu của suy luận khoa học là ở chỗ