CÁI BÓNG - Trang 42

Chương 8

N

hà Mười An ở khu ngoại ô thành phố nên ngoài căn nhà lợp ngói ba

gian vừa được cậu con trai kỹ sư xây dựng sửa chữa lại và trang bị một số
tiện nghi nội thất còn có một cái vườn hơn ngàn mét vuông mà ông trồng
đủ loại cây ăn trái. Đặc biệt ông cho đào một cái hố rộng đến bốn mét
đường kính sâu hơn hai mét mua đất và cây giống từ xứ buởi cách nhà
mình hơn hai chục cây số về trồng quyết tâm có trong vườn một cây bưởi
đặc sản.

Mười An chỉ còn hai cha con trong ngày khi cả hai đi làm nhà khóa trái

cửa để đó. Những ngày nghỉ trong khi cậu con trai thường phải tiếp khách
mà phần đông là bạn bè cũ thì người cha dành thì giờ mắc võng nằm đọc
báo đọc sách một mình ngoài vườn. Buổi trưa khi con và đám bạn mời vào
ăn cơm ông mới chiều ý chúng có mặt cho vui.

Sáng chủ nhật này cũng không ngoại lệ. Lúc tám giờ ăn xong tô mì gói

nấu thêm trứng nhâm nhi hết ly cà phê và một điếu thuốc lá tự hạn chế mỗi
ngày Mười An lấy tờ báo địa phương cầm tay bước lững thững ra vườn.
Trước khi đi ông hỏi con trai:

- Hôm nay con nhắm chừng xem đám bạn nào sẽ tới chơi đây?
Khanh lắc đầu:
- Tuần qua nhiều việc con mệt quá. Con mong đừng có đứa nào đến để

được nằm nghe nhạc một mình thư giãn...

- Vậy thì ba chúc con được như ý. Nhưng... trưa nay cha con mình sẽ ăn

món gì?

- Đỡ bữa trưa cơm hộp chiều con sẽ xuống bếp làm món tươi...
Nói với con như vậy nhưng Mười An không tin là Khanh sẽ không có

khách. Hơn ai hết ông hiểu con mình. Từng một thời gian dài từ hồi lớp
tám tới khi tốt nghiệp trường Bách Khoa Khanh luôn ở trong nhóm thủ
lĩnh thanh niên. Hoạt động sôi nổi dễ hòa đồng Khanh có nhiều bạn bè ở
khắp nơi thuộc nhiều giới. "Rồi xem... Mình sẽ chẳng phải ăn cơm hộp trưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.