CÁI BÓNG CỦA BÍ MẬT - Trang 257

“Võ sư Cha không biết đấy thôi, ở cửa hàng sắt thép có biết bao

nhiêu là thứ kỳ diệu.”

“Tôi không biết đấy.”
Cha Cheol Ho tay trái cầm đinh, tay phải cảm búa, tiếp tục chăm

chú quan sát bên trong cái túi. Ánh mắt anh ta đầy vẻ hiếu kỳ như đứa
trẻ con đang chọn đồ chơi.

“Mà cởi bịt miệng nó ra đi. Phải để nó rên la thì mình mới biết nó

đau đớn đến mức nào chứ.”

“Hay là thế nhỉ?”
Cha Cheol Ho tháo cái đai bịt miệng cậu thanh niên ra. Mặt cậu

ta đã trở nên trắng bệch.

“Tôi sẽ nói. Tôi sẽ nói hết.”
Cậu thanh niên hét tướng lên.
“Cậu nói gì cơ?”
Cha Cheol Ho nhìn chằm chằm vào mắt cậu thanh niên và hỏi lại.
“Vâng, chính là tôi châm lửa. Tôi sẽ khai báo tất cả với cảnh sát

nên làm ơn cởi cái này ra cho tôi đi.”

“Cảnh sát? Ai bảo sẽ gọi cảnh sát?”
“Tôi sẽ tự thú với cảnh sát.”
“Ai cho cậu đi tự thú với cảnh sát?”
“Vậy thì tôi phải làm thế nào bây giờ?”
“Trước tiên thì nói cho chúng tôi đi đã. Rốt cuộc chuyện là như

thế nào.”

Cha Cheol Ho đẩy đinh và búa sang bên cạnh. Cậu thanh niên xin

một cốc nước. Cậu ta nói như thể đang lôi hết từ ngữ từ trong nội tạng
ra vậy. Từng từ từng từ cậu ta nói đều mang cảm giác đau đớn, cậu ta
cất tiếng nhọc nhằn tới mức những lời thốt ra từ miệng cứ như là máu
đang rỉ ra.

Cậu thanh niên nói như đọc một kịch bản đã học thuộc lòng. Câu

chuyện cực kỳ nhiều kẽ hở. Cô bạn gái trước kia cậu ta hẹn hò sống ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.