CÁI BÓNG KINH HOÀNG - Trang 285

Có nên để cô đi du lịch trên đảo Kerguelen hay giữ cô lại như một miếng

mồi để kẻ giết người ra khỏi bóng tối ? Đương nhiên, nếu anh muốn có cơ
hội tóm được gã khốn đó, thì buộc phải theo giả thuyết thứ hai. Hơn nữa,
anh tin chắc rằng Cloé sẽ kiên quyết không chịu bỏ trốn, từ bỏ chức vụ.

Anh chưa biết nhiều về cô, tuy nhiên, anh đã biết rằng chạy trốn không

phải là bản chất của cô.

Gomez vào phòng vệ sinh trên toa tàu, cố nín để không hít thở thứ mùi

nồng nặc. Rồi, trước khi quay trở lại chỗ ngồi, anh gọi cho Cloé. Và được
nghe câu trả lời tự động, anh mỉm cười khi lần đầu tiên được nghe lời nhắn
của cô.

Xin chào, đừng thất vọng vì không thể nói chuyện trực tiếp với tôi, tôi

hứa sẽ nhanh chóng gọi lại !

- Chào Cloé, thiếu tá Gomez đây. Tôi chỉ muốn biết cô thế nào thôi. Tôi

đang từ Lyon về, tôi đang trong tàu... Hãy gọi lại cho tôi nếu cô có thể gọi.
Chỉ là để nói cho tôi biết hôm nay lũ yêu tinh có để cho cô yên hay không !

Quay lại chỗ ngồi, anh nhìn bóng tối đang lan dần, đâu đó giữa Lyon và

Paris.

***

Một cảm giác buộc cô phải tỉnh lại. Cảm giác lạnh lẽo, càng ngày càng

rõ rệt. Mí mắt cô chậm chạp nhấc lên, rồi lại hạ xuống ngay. Chúng nặng
quá..

Cuối cùng, Cloé cũng giữ được đôi mắt mở. Chỉ có điều cô không nhìn

thấy gì.

Bình thường thôi, vì trời tối.
Những giây tiếp theo dường như không có thực. Cô chập chờn, mê sảng,

lang thang trong những không gian xa lạ. Tất cả đều giống như ác mộng.
Cô tự hỏi mình lại đang mơ, hay thực sự đang ở đó, trong cái cơ thể không
còn chút cảm giác. Cô muốn lại chìm sâu vào quên lãng, thay vì thoát khỏi
tình trạng mụ mị này.

Không chút ý niệm nào về việc cô đang ở đâu, giờ nào, thậm chí cả ngày

nào.

Cô liền đấu tranh. Kiên trì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.