CÁI CHẾT ĐƯỢC BÁO TRƯỚC - Trang 119

- Và hỏi mẹ tôi xem bà có muốn đổi một lọ mật ong lấy bí ngô không...

- Một lời đề nghị kỳ quặc! Bí ngô thì ai mà chả có thừa thãi! Hầu như

không thể bán chúng được.

- Tất nhiên rồi! Chính vì vậy mà bà Lucas đã gọi điện...

Edmund rút từ túi áo veston ra một lọ mật ong nhỏ và nói tiếp :

- Đây này, bằng chứng của tôi đây! Bà Lucas có thể đến cũng không sao

vì tôi tới để lấy bí ngô mà.

- Đúng vậy.

- Cô có đọc Tennyson không?

- Không thường xuyên.

- Cô nhầm rồi. Đấy là một nhà thơ rất ăn khách. Cô đã đọc Maud chưa?

- Đọc lâu lắm rồi.

- Bà ta giống cô. Hay hờn dỗi, lạnh nhạt, dửng dưng... Phillipa, Maud

chính là cô!... Và con người khốn khổ chỉ nghĩ đến cô ấy, chính là tôi...

- Đừng ngốc thế, Edmund.

- Nhưng, rốt cuộc, Phillipa, tại sao cô lại như vậy? Cô hạnh phúc hay

phiền muộn? Cô sợ hãi ư? Chắc phải có cái gì đó!

- Đấy là việc của tôi.

- Đấy cũng là việc của tôi nữa! Tôi muốn biết, Phillipa! Tôi có quyền

biết! Tôi không hề có ý định phải lòng cô. Tôi chỉ mong muốn một điều:
viết quyển sách của tôi trong yên tĩnh.... Và rồi... A! Cô chẳng giúp gì tôi
cả!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.