CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 177

Chương 10

“Tôi mào đầu trước nhé.” Nadine nhìn quanh văn phòng của Eve và

nhíu mày. “Không giống phòng làm việc lắm.”

“Gì cơ?”

Thản nhiên, Nadine xoay màn hình của Eve. Nó kêu cọt kẹt. “Đến

giờ, cô đã giữ căn phòng này như một ngôi đền thiêng. Tôi đã tưởng tượng
thứ gì đó hơn là một căn phòng nhỏ có một cái bàn và hai chiếc ghế ọp ẹp.”

“Nhà là nơi trái tim trú ngụ,” Eve nói nhẹ, và dựa lưng vào một trong

những chiếc ghế ọp ẹp đó.

Nadine chưa bao giờ tự xem mình là người sợ không gian kín, nhưng

những bức tường công nghiệp màu be nằm sát nhau đến kinh sợ khiến cô ta
phải suy nghĩ lại về ý niệm đó. Và cửa sổ nhỏ nhoi duy nhất - mặc dù chắc
chắn được xử lý để chống gió - không khép, mở ra một góc nhìn đẹp hướng
về phía nút giao thông trên không đang ùn tắc ở bến xe địa phương.

Căn phòng, thật chật chội, Nadine nghĩ.

“Tôi cứ nghĩ sau khi phá xong vụ DeBlass mùa đông vừa rồi cô sẽ có

một căn phòng tử tế hơn chứ. Có cửa sổ thực sự và có khi cả một tấm thảm
nhỏ.”

“Cô đến đây để trang trí phòng hay làm phóng sự đấy?”

“Và thiết bị thật thảm hại.” Thích thú, Nadine tặc lưỡi trước trang

thiết bị làm việc của Eve. “Ở đài truyền hình, các tàn tích thế này sẽ được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.