CÁI ĐỒ TRỜI ĐÁNH. CÔ CỨ ĐỢI ĐẤY!!! - Trang 218

- Con... k có nằm mơ, phải chứ_ cậu thật k dám tin những gì mk thấy.

- Con trai, ta cuối cũng cx gặp lại con, dù chỉ là trong giây lát thôi,

nhưng ta hạnh phúc lắm rồi. Con trai, những gì có thể tha thứ hãy tha thứ,
những gì k thể níu kéo, đừng níu kéo_ bà Phỉ Lệ xoa mái tóc cậu. Hẳn là nó
đã cầu xin Vương ca cho bà Phỉ Lệ gặp cậu.

- Mẹ... _ cậu k biết mk lên nói gì, cậu im lặng nhìn mẹ hồi lâu. Gió đột

nhiên mạnh lên, mặt nước dậy sóng, như đợt sóng ngoài đại dương, cậu
hiểu ra, thời gian đã hết, đến lúc chia tay rồi.

- Con trai, giờ mẹ phải đi rồi, hãy sống thật tốt nhé_ nói rồi bà dần tan

biến, gió, đưa linh hồn bà bay đi thật xa, đến nơi thuộc về những thiên thần.

- Cảm ơn em, em cx là thiên thần của anh_ Quân nhìn lên bầu trời, thầm

thì điều gì đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.