CÁI ĐỒ TRỜI ĐÁNH. CÔ CỨ ĐỢI ĐẤY!!! - Trang 311

- Sao em lại có nó?

- Ai đó không cần nữa nên vứt lăn lóc ở Bar đó chứ, người ta đã có lòng

tốt đem về hộ rồi. Nói xem anh có yêu em không

- Tất nhiên là có

- Vậy đeo nhẫn cho em nhé_ Haray cười hạnh phục. Kevil giơ tay định

lấy hộp nhẫn thì thấy cô vùng dậy, chạy ra biển, mở hộp ra lấy chiếc nhẫn
rồi quăng ngay xuống biển. Kevil chẳng kịp động đậy. Cô quay lại, cười
tươi

- Em đã nói đây là trừng phạt, nếu anh tìm thấy chiếc nhẫn và đeo cho

em, thì em sẽ yêu anh_ Cô khoanh tay, bá đạo đứng trước mặt anh tuyên bố.
( Chi ác dã man). Kevil ngửa mặt lên trời cười lớn, không ngờ cô quái đến
vậy. Chịu thôi, anh bảo sở thích của anh lạ hơn người. Anh vỗ nhẹ đầu cô,
cởi áo khoác ngoài cho cô cầm, rồi tự nguyện lặn sâu xuống biển. Anh lặn
liên hồi, cô thì ngồi trên bờ thích thú hò hét cổ vũ.( Ai mới là kẻ vô tâm?)
Sau hơn 3 tiếng ngụp lặn, anh mới moi được chiếc nhẫn dưới đáy lên. Công
nhận thấy tự phục mình thật. Kevil ướt sũng từ đầu đến chân, áo sơ mi vẫn
dính sát người khiến Haray nhìn muốn dỏ dãi

- Ngậm miệng vào, nước miếng kìa_ Anh trêu

- Hứ, kệ em, đồ thuộc quyền sở hữu của em, em có quyền nhìn._ Cô

vênh váo. Kevil nâng đôi tay thon ngà của cô lên, đeo nhẫn vào rồi hôn nhẹ
lên tay cô.

- Bây giờ anh sẽ phạt em

- Phạt gì?

- Phạt em tội bắt anh lặn hơn 3 tiếng dưới biển_ Kevil vừa dứt lời anh

hôn lên môi cô. Khuôn mặt cô đỏ gay lên khiến anh càng muốn trêu chọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.