CÁI ĐỒ TRỜI ĐÁNH. CÔ CỨ ĐỢI ĐẤY!!! - Trang 455

quá khứ của cô cơ mà? Khi mọi người phát hiện cô không phải người
phàm. Cô luôn tự nhủ, đoạn hồi ức này đã qua rồi, cô không phải quái vật,
Rany cũng chấp nhận cô. Nhưng ban nãy, ánh mắt khinh thường của Rany
khiến cô ngỡ ngàng, xoáy sâu vào tận sâu trong tim, cảm giác tổn thương
lại lần nữa sống dậy. Mọi người tản ra, Windy trong quá khứ được đưa về
phòng, khuôn mặt hoảng loạn, đẫm nước mắt. Cô đứng đó nhìn hồi lâu,
trong lòng lại dấy lên cảm giác đau nhói khó tả. Xoay người lạ, cô bỏ chạy
thật nhanh, cát nóng bỏng dưới chân lạo xạo, sóng biển vẫn hiền hòa vỗ vào
bờ, nhưng tất cả đều nhòe đi trong mắt cô. Windy dừng lại khi thấy bóng
lưng quen thuộc, Rany nhìn thấy cô, chậm chạp tiến lại, khuôn mặt điển trai
không có bất kì cảm xúc nào, ngoài đôi mắt vẽ lên ý cười khinh bỉ. Cô
không tự chủ, lùi lại mấy bước.

- Cô theo tôi đến đây làm gì? Tôi không muốn nhìn thấy cô, thật ghê

tởm.

Windy sững người, không biết phải làm gì, chăm chăm người con trai

trước mặt, lòng thầm than không thể nào.

- Cô cho rằng tôi yêu cô, làm ơn đi, đó chỉ là thương hại thôi, ngoài kia

còn rất nhiều cô gái tốt hơn cô, hay chí ít cũng không phải yêu quái như cô.

- Anh nói đùa sao? Anh không phải Rany, nhất định không phải.

- Nhìn tôi giống đang đùa lắm sao? Tôi không phải Rany, thì tôi là ai?_

Rany sán lại gần, nắm chặt lấy cổ tay cô, cười đểu cán. Windy thấy đầu
mình muốn nổ tung, cô kinh hãi hét lên, tay ôm lấy đầu, nước mắt không
ngừng tuôn ra.

- Windy, đừng nghe hắn nói, đấy là ảo giác, không phải anh_ Giọng nói

có phần hơi gay gắt vang lên, một bàn tay khác nắm lấy cô, thật ấm, thật
quen thuộc, cô ngước mắt lên nhìn, là Rany, có tới hai người. Nhưng cô
không bận tâm, lúc này, toàn thân cô đều không còn sức, ngất lịm đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.