CÁI ĐỒ TRỜI ĐÁNH. CÔ CỨ ĐỢI ĐẤY!!! - Trang 480

Màn đêm tĩnh lặng bao trùm, một màu đen bao phủ vạn vật, nó đứng

trước khung cửa sổ, ly rượu đỏ sóng sánh trong tay, mắt vương lại chút ưu
tư. Suốt mười năm, mỗi đêm nó đều có một giấc mơ, giấc mơ về một người
con trai thần bí. Bóng dáng quen thuộc, đưa tay về phía nó, mỉm cười dịu
dàng. Nó luôn tự hỏi, đó là ai, mà mỗi lần nhìn thấy nó đều thấy tim mình
se thắt lại. Người con trai ánh lên sắc đỏ như vầng thái dương, nó chưa từng
nhìn rõ mặt, mỗi lần đều đến rồi lại vội đi. Trái tim trống rỗng của nó cứ
chìm dần vào bóng tối. Nó cảm thấy mình và người đó có một mối ràng
buộc vô hình.

- Mẹ, mẹ chưa ngủ sao? _ Marry dụi mắt mơ màng, khẽ gọi

- Mẹ ngủ ngay đây_ Nó mỉm cười, đặt ly rượu vang xuống, tiến về phía

giường. Ánh trăng đong đầy ly rượu đỏ, âm thanh của quá khứ vọng dần lên
trong màn đêm tĩnh lặng.

" con nhỏ trời đánh chết tiệt, cô cứ đợi đấy"

" vì... có một người cũng rất thích hoa hồng xanh"

" Này, cô không ghét tôi chứ?"

" Lại là anh... anh lại giúp tôi nữa sao?"

" Nhìn xem, thật giống màu tóc cậu, thật đẹp"

" Vậy mai sau lớn tớ sẽ kết hôn với cậu được chứ? "

" ... là bạn gái tôi, tương lai là vợ tôi, ai dám cướp?"

" hoa hồng xanh tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu... dù em ở đâu anh

cũng sẽ tìm ra, như vậy chúng ta sẽ không lạc mất nhau nữa"

Có một cô gái, cười với hắn, khóc trong lòng hắn, bướng bỉnh với hắn,

hết lòng yêu hắn, có một cô gái, len lỏi vào từng giấc mơ của hắn. Ánh mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.