Thiên Nhi đứng trước cửa, chân đá mạnh vào cổng, tay cầm chiếc mũ
trắng vành ca thán, Lay ở bên điềm nhiên để cô làm loạn. Cổng vừa tự động
mở, cô đã lao vào tìm Sky, đu lên người anh ôm hôn tới tấp.
- Sky, em nhớ anh, nhớ anh lắm đấy, nếu muốn đi chơi phải để em cùng
đi chứ, anh dám bỏ rơi em, ăn nhầm gan hùm rồi phải không? Hả? Hả?
- Anh nào có, anh chỉ đơn giản là tránh phiền phức thôi
- Ý anh là em phiền phức phải không? Em phiền phức chỗ nào hả? Mắt
mũi, mặt hay tay chân?
-... =_= chúng ta không cần bàn luận vấn đề này đâu nhỉ
- Cũng được, dù sao tổng thể của em cũng hài hòa lắm rồi. Em cũng
tuyên bố với anh, thời gian tới em sẽ ở đây cùng anh, đến khi nào anh trở về
thiên giới thì thôi
- Phí ở nhờ 30 triệu một tháng phiền cô nộp đủ.
- Dám thu tiền với cả em gái, anh xuống âm phủ em sẽ đốt tiền giấy cho
mà tiêu
Vậy là những ngày tới Thiên Nhi sẽ tá túc tại đây.
Sky và Lay một người dọn dẹp, một người nấu nướng, còn ai đó thản
nhiên nằm chơi như bà hoàng, thích thú nhìn hai chàng trai đang tất bật. Ai
bảo cô được coi như báu vật chứ...? Thật ra đấy chỉ là bào chữa thôi, chính
xác là ai bảo cô lại vô dụng đến mức không biết làm gì cả. Thiên Nhi buồn
chán nhìn ra ngoài. Cô là lo anh trai gặp lại Seny, nếu vậy thì thật uổng phí
bao năm chia cắt họ. Nhưng cô rất thích Seny, từ đầu đã định trước đó sẽ là
chị dâu mình, nay lại để tuột mất trong lòng không khỏi nuốt tiếc. Đấy là
đối với bản thân, nhưng cô xót xa cho hai người họ, chẳng lẽ mối lương
duyên đẹp đến vậy lại bị phá hủy. Liệu có thể trái lời nguyền, trái ý trời mà