CÁI ĐỒ TRỜI ĐÁNH. CÔ CỨ ĐỢI ĐẤY!!! - Trang 558

Thiên Nhi đu qua đu lại cạnh cửa sổ đe dọa, điều này cũng chẳng mấy

làm nó để tâm, phẩy phẩy tay vài cái ra vẻ xua đuổi, nó tiếp tục ngủ.

Tóc xanh mượt uốn nhẹ, mắt chuốt mascara đã cong này còn gợi cảm

hơn. Con ngươi xanh đẫm lệ, oán thán, môi hồng khẽ cắn vẻ ủy khuất, hai
má phiếm đỏ. Khoác lên mình bộ váy đỏ thanh lịch quyến rũ, chùm qua đầu
gối, đuôi váy xòe đính những viên ngọc sáng quý, cổ đeo trang sức hoa lệ,
chân đi... dép tông. (may mà không phải tổ ong)

Nó nước mắt lưng tròng nhìn Thiên Nhi.

- Thay giầy, nhanh, không có thời gian nữa đâu

- Vé và chị em chọn ai?

- Tất nhiên là vé rồi, hỏi thừa

Thiên Nhi ngùn ngụt sát khí dí con mèo vào sát mặt nó. Ai chẳng biết

trên đời này nó sợ nhất mèo, thế mà con nhỏ độc ác kia không tha cho nó.
Nghiến răng đeo nốt chiếc giày cao gót vào, nó hậm hực đứng dậy đi xuống
lầu. Rồi, Seny đã được đóng gói, gửi bưu điện đưa đến bến cảng, sao giống
buôn người thế nhỉ?

Lay xoa đầu Thiên Nhi, hỏi nhỏ

- Em chắc là lần này không vấn đề gì chứ?

- Chắc chắn, em đã tính toán kĩ rồi, tuyệt đối không có sai sót

-------------------------------------------***----------------------------------------

Tiếng giày cộp cộp trên bong tàu, tiếng nhạc nhẹ nhàng lắc lư lả lướt, và

cả tiếng sóng biển vỗ vào mạn thuyền. Seny kéo cao chân váy, buông thõng
chân đu qua đu lại ở lan can, mặt hằm hằm oán hận. Giờ thì nó thật sự
muốn lột da lóc thịt, ướp hành xả con bé kia lắm rồi. Sao có thể quăng nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.